truyện năm năm ngứa ngáy
Đọc truyện Năm Năm Ngứa Ngáy; Đọc truyện Năm Năm Ngứa Ngáy. Chương 10: Lên giường. Trước List chương Sau . Toàn màn hình Nền đen . Nền trắng . Convert: Vespertine Editor || Beta: Manh Ngày hôm sau, khi tiết ngữ văn vừa kết thúc, Nhạc Dư gọi Trình Hoan ra ngoài phòng học.
Đọc truyện Năm Năm Ngứa Ngáy của tác giả Trà Trà Đáng Yêu, luôn cập nhật chương mới đầy đủ. Hỗ trợ xem trên di động, máy tính bảng.
12 năm rồi..kể từ ngày định mệnh hôm đó, em thành công cứu lại Draken, Ema, Baji, Kazutora, Izana và cả Mikey. Đây chính là tương lai mà em hằng mong ước. Hạnh phúc mọi người bên nhau, êm đềm. Em và Hina cũng chia tay vào 12 năm trước.
Đọc truyện Năm Năm Ngứa Ngáy của tác giả Trà Trà Đáng Yêu được cập nhật liên tục nhanh nhất và rất nhiều truyện hay khác đã hoàn thành Đọc truyện online
Năm Năm Ngứa Ngáy - (Chương 17) - Tác giả Trà Trà Đáng Yêu Cập nhật mới nhất, full prc pdf ebook, hỗ trợ xem trên thiết bị di động hoặc xem trực tuyến tại Wattpad.VN. Website đọc truyện nhanh nhất, thân thiện nhất, và luôn cập nhật mới nhất. (Wattpad Vietnam) tập hợp
五年之痒 hay Năm năm ngứa ngáy bắt nguồn từ cụm tiếng lóng Seven-year itch, ám chỉ hiện tượng cạn tình sau vài năm yêu nhau của đôi lứa. Tựa truyện được đặt theo tên Việt của bộ phim cùng tên với cụm từ lóng, The seven-year itch, hay Bảy năm ngứa ngáy.
Siêu Thì Vay Tiền Online. Convert Vespertine WikidichEditor ManhSố chương 94 chươngThể loại Hiện đại, tình cảm, 1x1, 3S, H 20+, người thường hay nói rằng êm đềm quá cũng dễ chán nản cũng vì thế mà khi Nhạc Dư ở bên cạnh Hoắc Tuân đã 5 năm thì cô bắt đầu "ngứa ngáy".Lưu ý "Ngứa ngáy" ở đây không phải là ngoại tình.[Giải nghĩa]Tựa truyện "五年之痒" bắt nguồn từ câu "7-year itch", là một cụm tiếng lóng để miêu tả hiện tượng sau đâyCác nhà khoa học Anh đã đưa ra kết luận rằng tình yêu là một cái gì đó giống như chất gây nghiện. Tình yêu tạo sự say mê, dựa dẫm về tâm sinh lý và thậm chí còn có thể trở thành một hội chứng. Cũng bởi vì nó mang tính vật lý tự nhiên nên tình yêu không thể kéo dài mãi mãi, những thay đổi vật lý chế ngự cảm xúc của con người thường sẽ giảm đi trong vòng 5 đến 7 năm Nguồn Newszing, 2009.Tựa truyện được đặt theo tên Việt của bộ phim cùng tên với cụm từ lóng, "The seven year itch", hay "Bảy năm ngứa ngáy".Editor Một trong số ít truyện H khá ổn mà mình may mắn tìm được, ít nhất, trong mảng truyện H vốn ngập tràn 3P, NP thì đây là truyện 1x1 hiếm hoi Không tính xuyên nhanh nổi trội hơn cả so với mặt bằng 1x1 nói truyện đương nhiên không thể được chau chuốt như ngôn tình bình thường vì đây là truyện H mà, nhưng ít nhất hành văn mạch lạc, logic, không nhảy cóc quá nhanh, muốn sạch có sạch, muốn sủng có sủng, muốn thịt lại càng có.
Giới thiệu ======= Nếu bạn muốn tiếp tục truy cập nội dung truyện, mời CLICK ĐỌC tại ========Convert Vespertine WikidichEditor ManhSố chương 94 chươngThể loại Hiện đại, tình cảm, 1x1, 3S, H 20+, người thường hay nói rằng êm đềm quá cũng dễ chán nản cũng vì thế mà khi Nhạc Dư ở bên cạnh Hoắc Tuân đã 5 năm thì cô bắt đầu "ngứa ngáy".Lưu ý "Ngứa ngáy" ở đây không phải là ngoại tình.[Giải nghĩa]Tựa truyện "五年之痒" bắt nguồn từ câu "7-year itch", là một cụm tiếng lóng để miêu tả hiện tượng sau đâyCác nhà khoa học Anh đã đưa ra kết luận rằng tình yêu là một cái gì đó giống như chất gây nghiện. Tình yêu tạo sự say mê, dựa dẫm về tâm sinh lý và thậm chí còn có thể trở thành một hội chứng. Cũng bởi vì nó mang tính vật lý tự nhiên nên tình yêu không thể kéo dài mãi mãi, những thay đổi vật lý chế ngự cảm xúc của con người thường sẽ giảm đi trong vòng 5 đến 7 năm Nguồn Newszing, 2009.Tựa truyện được đặt theo tên Việt của bộ phim cùng tên với cụm từ lóng, "The seven year itch", hay "Bảy năm ngứa ngáy".Editor Một trong số ít truyện H khá ổn mà mình may mắn tìm được, ít nhất, trong mảng truyện H vốn ngập tràn 3P, NP thì đây là truyện 1x1 hiếm hoi Không tính xuyên nhanh nổi trội hơn cả so với mặt bằng 1x1 nói truyện đương nhiên không thể được chau chuốt như ngôn tình bình thường vì đây là truyện H mà, nhưng ít nhất hành văn mạch lạc, logic, không nhảy cóc quá nhanh, muốn sạch có sạch, muốn sủng có sủng, muốn thịt lại càng có. Đang cập nhập Đang cập nhập Danh sách chương
Lượt Xem 244 NĂM NĂM NGỨA NGÁY Tác giả Trà Trà Đáng Yêu Thể loại Hiện đại, ngọt ngào, 3S, HE CP Nữ giáo viên × Nam cao phú soái aka thùng giấm di động. Tình trạng Edit hoàn Review bởi BaoYin Chỉnh ảnh Hoài ? Giới thiệu Ở bên Hoắc Tuân năm năm, Nhạc Dư bắt đầu “ngứa ngáy”. Lưu ý “Ngứa ngáy” ở đây không phải là ngoại tình. Giải Nghĩa 五年之痒 hay Năm năm ngứa ngáy bắt nguồn từ cụm tiếng lóng Seven-year itch, ám chỉ hiện tượng cạn tình sau vài năm yêu nhau của đôi lứa. Tựa truyện được đặt theo tên Việt của bộ phim cùng tên với cụm từ lóng, The seven-year itch, hay Bảy năm ngứa ngáy. —— ? Lời bạn editor Manh Đây là câu chuyện về một cô nàng sợ được sợ mất khi có được quả táo vàng trong tay, bỗng một ngày nọ nàng ta nghĩ thông, vứt bỏ sợ hãi sau lưng và quyết định gặm luôn quả táo đó ”> Truyện nhẹ nhàng giản đơn, thích hợp để đọc giải trí, có thể cất não ở nhà để não nghỉ ngơi. —— ? “Năm Năm Ngứa Ngáy” là một câu chuyện giống như bạn editor đã đề cập – nhẹ nhàng, thoải mái, chả thấy ngược chỗ nào, lại còn nhiều cẩu lương. Ngoài ra thịt thà SIÊU NHIỀU, thích hợp cho mọi người đọc để giải trí và ăn bù thịt ”>> ? Hoắc Tuân và Nhạc Dư là một cặp đôi yêu nhau đã được 5 năm, từ khi Nhạc Dư học đại học tới tận bây giờ, khi cô tốt nghiệp và đã đi dạy. Ở phần đầu truyện có thể thấy được tuy bên ngoài Nhạc Dư không thể hiện gì nhưng trong lòng vẫn còn băn khoăn về mối quan hệ giữa mình và Hoắc Tuân, luôn mang tâm lý về sau sẽ chia tay. Bởi vậy yêu nhau thiệt nhiều nhưng về vấn đề tiền nong Nhạc Dư cực kỳ rạch ròi với Hoắc Tuân. ? Tới giữa truyện, khoảng gần nửa truyện, Nhạc Dư sau khi nhận ra sau 5 năm yêu nhau, Hoắc Tuân vẫn rất quan tâm tới cô. Anh biết Nhạc Dư có băn khoăn về quan hệ giữa hai người trong lòng nhưng không nói ra mà dùng hành động để thay cho lời nói thì Nhạc Dư đã không bối rối nữa mà tận hưởng luôn. Từ đây thì Hoắc Tuân và Nhạc Dư còn dính nhau hơn cả lúc mới yêu = Xem mà chán vì cẩu lương ngập mặt!!! ? Hoắc Tuân là một anh chàng cao phú soái, rất yêu Nhạc Dư, yêu không dứt ra được luôn ấy. Và là một thùng giấm di động, gì cũng ghen được. Nhưng đồng thời cũng quan tâm Nhạc Dư, đôi khi xử lý vài việc cho Nhạc Dư nhưng không muốn cô suy nghĩ nhiều nên anh không nói. Tới khi Nhạc Dư biết thì chị cũng ngầm hiểu và ngày càng yêu Hoắc Tuân hơn. Đó, hai người ngày càng mặn nồng hơn thôi… ? Mới đầu đọc truyện mình còn không để ý, coi tới chương H mới kiểu “ủa từ từ, gì rõ ràng trực tiếp vậy trời?!??” thì mình mới nhận ra rằng H này là 20+, đồng nghĩa với thịt thà đầy đủ, gà thì cho nguyên con, ăn bít tết thì có cả tảng = Cách dăm chương thì có một chương H, độc giả sẽ không lo bị bỏ đói lâu ngày đâu hị hị… ? Nhân vật phụ cũng không có gì cả, vì Nhạc Dư là giáo viên nên trong truyện được đề cập thêm hai bạn học sinh, một bạn là hoa đào rụng của Nhạc Dư, bạn kia thì sau này hắc hóa. Kèm với đó là team bạn bè của Hoắc Tuân – chơi bời “khá” sa đọa, làm cho lúc trước khi yêu nhau thì Nhạc Dư đã hiểu nhầm Hoắc Tuân cũng chơi bời như thể, hại anh nhà mình nằm không cũng dính đạn và phải tốn thêm thời gian để chinh phục người đẹp. Hoắc Tuân cũng có vệ tinh, nhưng mà anh nhanh tay nhanh mắt, hất bay trong vòng 1s, kiểu chưa kịp hiện nguyên hình thì đã biến mất rồi. ? Truyện dễ thương, thơm ngọt vị thịt, ăn tới tận kẽ răng cũng không ngán, đọc truyện có thể cất não mà không suy tư, đề cử!!!! Link đọc truyện năm năm ngứa ngáy
Tựa truyện được đặt theo tên Việt của bộ phim cùng tên với cụm từ lóng, "The seven year itch", hay "Bảy năm ngứa ngáy".Editor Một trong số ít truyện H khá ổn mà mình may mắn tìm được, ít nhất, trong mảng truyện H vốn ngập tràn 3P, NP thì đây là truyện 1x1 hiếm hoi Không tính xuyên nhanh nổi trội hơn cả so với mặt bằng 1x1 nói truyện đương nhiên không thể được chau chuốt như ngôn tình bình thường vì đây là truyện H mà, nhưng ít nhất hành văn mạch lạc, logic, không nhảy cóc quá nhanh, muốn sạch có sạch, muốn sủng có sủng, muốn thịt lại càng có.
Tác giả Thể loại Truyện Sắc, Ngôn Tình, Truyện SủngNguồn thái Đang raSố chương 110Ngày đăng 3 năm trướcCập nhật 2 năm trước Truyện Vespertine Wikidich có 94 chương, thuộc thể loại hiện đại, tình cảm, 1x1, 3S, H 20+, HE. Nhân vật chính là Nhạc Dư và Hoắc Tuân, đã bên nhau suốt 5 năm nhưng Nhạc Dư bắt đầu "ngứa ngáy".Cụm từ "ngứa ngáy" ở đây không có nghĩa là ngoại tình. truyện "五年之痒" bắt nguồn từ cụm từ tiếng Anh "7-year itch" để miêu tả hiện tượng giảm sự say mê, chán nản trong tình yêu sau khoảng thời gian 5-7 truyện được đặt theo tên phim "The seven year itch". Đây là truyện H 1x1 hiếm hoi, hành văn mạch lạc, logic và có đủ thịt và sủng. Chốn đau thương, là chốn mầm mống của tình yêu trưởng thành.
Lưu ý Truyện có ĐẶT PASS. Vui lòng đọc kĩ phần Hướng dẫn để biết cách tìm/lấy pass. Chương 1 Hoắc Tuân Edit Beta Manh Thời tiết tháng Chín thay đổi rất thất thường, giây trước còn chan hòa ánh nắng, khéo giây sau trời đã đổ mưa giông. Nhạc Dư cầm giáo án ra khỏi phòng học, dù cô đã cẩn thận tránh mặt đất ngập nước mưa, nhưng vẫn có hơi nước phủ lên giày và bắp chân. Gió lớn thổi ào ạt khiến mặt cô nhoi nhói. Văn phòng cách phòng học không xa, chỉ mất khoảng năm phút đi bộ, nhưng vì thời tiết xấu, Nhạc Dư phải tốn gấp đôi thời gian để đến đó. “Vừa rồi là tiết cuối của cô à?” “Hả?” Nhạc Dư nhìn sang, người hỏi là Vương Thận, giáo viên chủ nhiệm lớp bên cạnh, cũng là người dạy môn toán cho lớp cô, “Vâng, hôm nay tôi hết tiết rồi.” “Cô có mang ô không?” Nhạc Dư lắc đầu “Không, nhưng tôi định đợi tới tiết bốn mới đi, chắc khi ấy cũng tạnh mưa rồi.” Khác với chức giáo viên bộ môn cô đảm nhiệm lúc trước, hiện tại cô có thêm năm trăm tiền lương mỗi tháng và chức danh “giáo viên chủ nhiệm”. Thân là giáo viên chủ nhiệm, cô đương nhiên không thể tự ý rời khỏi vị trí công tác, ít nhất cũng phải đợi đến khi lớp tự học kết thúc mới có thể đi. Vương Thận đang ngập ngừng muốn nói thì Dương Mai Mai ngồi trước bàn làm việc xen vào “Tất nhiên là phải đợi tới tiết bốn rồi, ai biết đám nhóc kia có làm chuyện xấu gì không chứ.” Nhạc Dư cười, không tiếp tục trò chuyện, cô còn có việc quan trọng hơn phải làm ký giấy xin nghỉ cho một học sinh trong lớp. Cô bé này tên Trình Hoan, là một nữ sinh vô cùng e lệ, có thành tích ngữ văn rất khá, cũng là cán sự do Nhạc Dư chọn. Trình Hoan nói trong nhà có chuyện nên muốn xin nghỉ hai ngày, cô không dám duyệt ngay, phải xác nhận lại với phụ huynh trước rồi mới cân nhắc đến chuyện ký giấy. Cô đã từng gọi số nhà của Trình Hoan ba lần, nhưng chưa lần nào có người bắt máy. Dương Mai Mai nghe tiếng quay đầu hỏi “Cậu gọi cho phụ huynh đấy hả?” Giáo viên dùng điện thoại bàn của phòng để xử lý vấn đề hoặc gọi cho phụ huynh, hoặc gọi cho lãnh đạo. “Ừ, mà chẳng có ai nghe máy cả.” “Cô cậu nào gây chuyện hay sao?” “Có em xin nghỉ hai ngày, tớ thấy không yên tâm nên muốn xác nhận lại.” “Cũng đúng, nếu xảy ra chuyện gì thì ai chịu trách nhiệm bây giờ.” Dương Mai Mai đẩy cặp kính treo trên sống mũi “Thế này đi, cậu bảo em ấy tự liên lạc với phụ huynh xem, nếu liên lạc được thì hãy tính tới chuyện xin nghỉ.” Nhạc Dư gật đầu “Cũng chỉ có thể làm vậy thôi.” *** Bước qua khúc quanh, dù tiết bốn đã bắt đầu được mười phút, Nhạc Dư vẫn có thể thấy lớp 11-6 đang ồn như vỡ chợ từ đằng xa. Hẳn có bạn tinh mắt nào đó đã mật báo cho cả lớp, thế nên chỉ trong nháy mắt, những bóng dáng nhốn nháo kia tức khắc trở về vị trí của mình. Nhạc Dư nhếch môi, vẫn rất nể nang cô đấy chứ. Sau một tiếng đồng hồ, cơn mưa đã bớt nặng hạt. Trên nền gạch men tỳ vết là những hố cạn chứa đầy nước mưa bay lả tả từ bên ngoài vào, khiến sàn nhà vừa trơn vừa ướt. Vì sợ trượt chân, Nhạc Dư bước rất chậm, hóa thành một bức tranh phong cảnh tươi đẹp trong mắt mấy cậu học trò, bốn phía như lặng đi, chỉ có mình cô là rõ nét. Đương nhiên, cảnh chỉ đẹp khi nhìn từ xa. Gương mặt Nhạc Dư đượm nét lạnh lùng, tuy khoảng cách có thể làm cô trông dịu dàng và mềm mại hơn, nhưng khi đến gần thì vẫn khiến người ta chùn bước. Ít nhất, khuôn mặt nghiêm nghị của cô rất có tiềm năng dọa sợ học sinh. Trong phòng học yên tĩnh là những cô cậu đang chăm chỉ học tập. Nhạc Dư biết thừa nhưng không nói gì, cô gọi Trình Hoan ra ngoài, giải thích sơ qua tình huống rồi đặt di động vào tay cô bé “Nếu có người bắt máy thì đưa di động cho cô nhé.” Trình Hoan đỏ mặt vì lo, khẽ khom người “Em cảm ơn cô.” Vì không muốn làm Trình Hoan căng thẳng, Nhạc Dư quay trở lại phòng học. Cô chắp tay sau lưng, đi quanh lớp một vòng, đây là lần đầu tiên cô làm giáo viên chủ nhiệm nên chưa quen việc lắm. “… Cô ơi?” Nghe thấy tiếng Trình Hoan, Nhạc Dư như trút được gánh nặng, rảo bước ra ngoài “Gọi được rồi hả?” “Vâng ạ.” Nhạc Dư nhận di động, bắt đầu trò chuyện với người đàn ông ở đầu bên kia. Cô chau mày suốt cả cuộc gọi, cảm thấy phụ huynh của Trình Hoan chẳng hề quan tâm đến con mình chút nào. Có nghỉ nhiều cách mấy cũng sẽ không làm trễ nải việc học đâu, sao có thể nói những lời thiếu trách nhiệm như vậy chứ? Thế giới bao la có muôn vàn chuyện lạ, chỉ sợ sau này cô sẽ gặp phải càng nhiều chuyện kỳ quái hơn. Kết thúc cuộc gọi, Nhạc Dư xoay người, thấy Trình Hoan còn đang đợi mình, cô nghiêm mặt nói “Cô đồng ý để em nghỉ học, nhưng thứ Sáu này em nhất định phải đến trường đúng giờ đấy nhé. Còn vấn đề gì nữa không?” “Dạ không ạ.” Nhạc Dư khẽ nâng cằm ” Vậy em vào tự học đi.” “Đúng rồi, cô ơi…” Trước khi về lớp, Trình Hoan đột nhiên quay đầu, “Vừa nãy có người gọi cho cô đấy ạ, em chưa kịp nói với cô thì bên kia đã cúp máy rồi.” “Không sao đâu, em vào lớp đi.” Nhạc Dư mở nhật ký cuộc gọi, trông thấy dãy số quen thuộc thì nhướng mày. Cô không gọi lại, chỉ cất kỹ di động rồi thong thả xuống tầng. *** Đến giờ tan trường, mưa vẫn còn chưa ngưng. Nhạc Dư từ chối ý tốt của Vương Thận, đi nhờ ô của Dương Mai Mai đến cổng trường đón xe, vẫy tay gần mười phút mới gọi được một chiếc taxi. Dương Mai Mai sống ở ngay sau trường học, sau khi dặn cô nàng đi đường cẩn thận, Nhạc Dư mới vội vã chui vào trong xe. Mưa đã rả rích cả ngày, thành ra bác tài cũng đâm thiếu niềm nở. Khu chung cư không cho phép xe lạ vào, Nhạc Dư xuống xe, băng qua những vũng nước đọng, đội mưa chạy vào phòng bảo vệ, mượn được chiếc ô cuối, về đến nhà thì hơn nửa chiếc sơ-mi cũng đã ướt rượt. Cửa vừa đóng lại, Nhạc Dư cởi cái áo ướt, chỉ giữ áo hai dây. Cô vắt áo lên tay, khom lưng đổi giày, một đôi giày da bóng loáng được xếp ngay ngắn bỗng lọt vào tầm mắt. Tốc độ thay giày của cô nhanh hơn hẳn. Lê dép bông vào phòng, Nhạc Dư thấy một ngọn núi nhỏ trên giường, sự mệt mỏi tích tụ cả ngày trời lập tức trào dâng. Cô quăng chiếc sơ-mi vướng víu rồi cởi tuột váy xuống, mặc độc áo hai dây và quần lót chui vào trong chăn, không nhiều lời mà chỉ gọi “Hoắc Tuân.” Gợi ý pass chương 2 Năm nay Nhạc Dư vừa lên chức gì? 16 ký tự Mục lục Chương 2 H →
truyện năm năm ngứa ngáy