truyen soi san moi

Bộ ảnh về đất nước Việt Nam của tác giả Cao Kỳ Nhân vừa đoạt giải khuyến khích cuộc thi quốc tế Drone Photo Awards, đã truyền cảm hứng du lịch cho nhiều du khách muốn đến tận nơi cảm nhận thực tế. Ngư dân đang cào ốc trên sông Phú Ngân, huyện Tuy An, Phú Yên Một hôm, ngài Ubuyashiki mở buổi tiệc tại dinh thự của ngài ấy, mọi người vui vẻ trò chuyện và chén không biết bao nhiêu là rượu. Cuối cùng tất cả đều say mèm. Shinobu, người được phụ trách đưa Giyuu về đang rất chật vật khổ sở trước cơ thể cao lớn của anh. - Tomioka-san, anh ăn gì mà nặng thế không biết! Mô tả. Ngày 29/05/2006, hòa cùng không khí sôi động của mùa World Cup, giải Vô địch bóng đá thế giới năm đó, bộ truyện tranh Fantasista - Vũ điệu trên sân cỏ đã ra mắt các bạn đọc trẻ yêu bóng đá. 25 tập của bộ truyện tranh ra hằng tuần đã mang đến cho bạn đọc Truyện Sói Săn Mồi - ThienDia.me - Sói Săn Mồi - ThienDia.me tren dien thoai, may tinh bang, iphone, ipad. Yêu đọc truyện online Truyện Sói Săn Mồi Tác Giả: BoyTimGirls Thiendia.me. Truyen1h.com. Chương 33: Sói săn mồi (1) Chương 34: Sói săn mồi (2) Chương 35: Đụng độ (1) Chương 36: Đụng độ (2) Chương 37: Đụng độ (3) Chương 38: Đấu Trường. Chương 39: Bước đầu khiêu chiến (1) Chương 40: Bước đầu khiêu chiến (2) Chương 41: Người đẹp kênh kiệu và thiếu gia ăn Trong các môi trường sau, môi trường nào không thể truyền được âm: Nước sôi, tấm nhựa, chân không, cao su? A. Tấm nhựa . B. Chân không . C. Nước sôi . D. Cao su . Câu hỏi trong đề: Trắc nghiệm Vật lý 7 bài 13: Môi trường truyền âm. Siêu Thì Vay Tiền Online. Sau ngày chia tay cuộc đời trai tân của mình, Long trở về với công việc thường ngày của mình, từ nay cậu được Thiên giao cho nhiều quyền hơn chẳng hạn như lựa đào điều đi, và tất nhiên Thư được Long ưu tiên hơn cả, dù sao số lượng khách đặt hàng’ cũng nhiều nên Long có ưu ái cho một người thì cũng chả sao. Cũng đã hơn 1 năm kể từ ngày Long rời xa căn biệt thự gia đình họ Trần, tuần trước cậu và Thiên đã chuyển đến sống ở một căn chung cư cao cấp vì Thiên muốn cậu có một không gian riêng, gã muốn cậu có thêm không gian để sinh hoạt và rèn luyện. Sáng sớm, hôm nay Long thức dậy sớm vì đi dổ rác, cái nhiệm vụ cao cả này được Thiên giao cho cậu vì muốn cậu dậy sớm tập thể dục, trước dâʍ uy của thằng anh, Long không dám nghe theo và dần dần cậu cũng quen dậy sớm. “Oáp……..oa” Long ngáp ngái ngủ một cái rõ to, xách bịch rác đi xuông thang máy, chung cư cao cấp nên có đến hai thang máy, thật là tiện lợi. Vươn vai mấy lần khởi động, hôm qua cậu xem vài bộ JAV trong máy tính, mấy tiếng rêи ɾỉ giả tạo làm cậu chả có hứng thú mấy, sao khi tìm một hồi thì cuối cùng Long mới bị thu hút bởi một thể loại, đó là quay lén, cái cảm giác chân thật ấy làm cậu kíƈɦ ŧɦíƈɦ không thôi, không biết khi nào Thiên mới dẫn cậu đi chơi gái một lần nữa, Long thèm cảm giác c*c mình được bao bọc bởi các thớ thịt mềm vại và liên tục co bóp lắm rồi. “Anh đi đâu giờ này mới về…..?” Cửa thang máy mở ra, Long chưa kịp bước ra thì đã nghe tiếng nói to của một phụ nữ, thò mặt ra ngoài, cậu mới để ý là nhà sát bên cạnh nhà mình, trước cửa là một gã đàn ông ăn mặt vest đen nhưng nhìn khá lôi thôi lếch thếch, áo quần xộc xệch, chắc hẳn là đêm qua đã chơi tới bến ở chỗ nào đó……hình như là tiếng cô vợ bên trong. “Kệ tôi…….lắm chuyện” Gã đàn ông dọng khàn khàn quát lên rồi đẩy cô vợ vào trong đóng cửa lại. Long cũng hiếu kỳ nhưng mà chuyện nhà người ta, rãnh hơi mà quan tâm chi, gã lại bước về nhà mình chuẩn bị tập thể dục, đi ngang qua căn nhà của cặp vợ chồng khi nãy, tiếng đổ vở bên trong lại làm cho sự tò mò trong đầu cậu lên cao, ngay lập tức Long như người nhện dán tai vào cánh cửa, nghe miễn phí mà, xem thử vợ chồng đánh nhau nào. “Ầm……xoảng……..xoảng……Này thì hỏi…….mày hỏi nữa đi………tưởng làm công an thì về lên mặt với chồng à………tao đập đấy……..làm gì được tao” Tiếng người chồng quát to cộng với tiếng chén đĩa bị ném xuống sàn nhà làm Long kinh hãi, thằng này không dám đập vợ nên đập chén đĩa ra oai à, tiền cả đấy, mà hoá ra cô vợ làm công an à. “Anh……….đồ khốn……….anh đã làm cha rồi đấy………….Quỳnh Anh…..nó có một người cha như anh thật là bất hạnh…..” Cô vợ hét lên. “Mày……..bốp” Tiếng tát tai rõ to làm Long giật mình, đánh thật rồi. “Tao đi…………tao đi khỏi cái nhà này…………ở đó mà chết già đi” Tiếng giày lộp bộp đi tới làm Long phải kiếm một chỗ núp, gã đàn ông vẫn với bộ dạng lôi thôi bước ra rồi đi nhanh về phía thang máy, bộ dáng rất bực tức. “Huhu……….huhu” Tiếng khóc nức nở lọt vào tai Long vì cánh cửa chưa khép kín, tự nhiên cậu thương cảm cho người phụ nữ kia, đọc báo với tin tức mấy tháng liền nên cậu biết hết, chắc lại gặp ông chồng tồi nữa rồi,….. Long đứng trước cửa thầm nghĩ mà không để ý người phụ nữa bước ra đóng cửa khi nào không hay, cô giật mình nhìn cậu đang đứng trước nhà mình, cửa còn không khóa, vậy nãy giờ cậu nghe được tiếng vợ chồng cô và cả tiếng cô khóc nữa sao, mặt cô đỏ như gấc vì xấu hổ. “Này……… làm gì ở đây thế……” Thấy dường như cậu đang thất thần suy nghĩ cái gì đó, người phụ nữ đỏ mặt hô nhỏ. “A………không………chào…..chào cô……..cháu đi ngang…..đi ngang thôi” Long giật mình vì tiếng hô bên cạnh, đẹch, xấu hổ chết mất. “Nãy…..nãy giờ cháu nghe được hết rồi hả” “A……nghe gì đâu ạ………..cháu mới đi đổ rác đang trên đường về nhà…….có chuyện gì hả cô” Long giở trò giả ngu ra để tránh hai người xấu hổ. “Vậy à…………nhà cháu ở tầng này luôn à?” “A…….sát nhà cô……..hihi………..cô đẹp quá” Thấy đã qua giai đoạn xấu hổ, Long mới thở phào, đến lúc này cậu mới có dịp quan sát người phụ nữ cạnh nhà, khuôn mặt tuyệt mĩ, lông mi dài, da trắng sữa, cặp ngực chỉ nhìn ở ngoài đã biết là siêu to rồi, lại còn eo thon kia nữa, cậu không dám nhìn xuống dưới nữa, như thế bất lịch sự quá. “A…….hàng xóm à……….đẹp gì nữa…….cô gần 40 rồi……….cô tên là Hoa……cháu ở cùng với ba mẹ à” Hoa cũng đã đỡ xấu hổ nhiều vì trò giả ngu của Long, cậu bé mới nhỏ đã có ý tứ làm cô rất thích. “A…….không ạ………..cháu ở với anh họ…………ba mẹ cháu đi xuất khẩu lao động hết rồi ạ” Cái lý do này Thiên đã bắt cậu học thuộc lòng nên cậu chả cần nghĩ mà đáp luôn. “A…….vậy à………….trưa nay cô có làm bánh đấy………..ăn cũng không hết………..trưa qua nhà cô ăn nhé” Hoa cười tươi vui vẻ nói với Long làm cậu ngất ngây vì nụ cười quyến rũ ấy, gần 40 mà cô vẫn giữ được vẻ đẹp mĩ miều và gợi cảm đến thế, lại còn không chút nếp nhăn nào. “Được…..được ạ……………mà cháu ăn nhiều lắm nhé” Long vui vẻ trả lời. Từ hôm đó Long thường xuyên qua nhà Hoa chơi, tất nhiên là để ngắm cô rồi, cậu cũng gặp Quỳnh Anh vài lần, cô bé mới 10 tuổi, rât dễ thương, tương lai sẽ là một mĩ nhân nghiêng nước nghiêng thành. Về phần Hoa, có Long qua chơi làm cô cũng rất vui, hết việc ở cơ quan thì về nhà vì cô chỉ làm bên hồ sơ sổ sách nên cứ đến giờ thì về thôi, cô rất thích nấu nướng, mà Long ăn vào toàn khen ngon khác hẳn ông chồng hơn chục năm kia của mình, cứ suốt ngày càu nhàu không có thịt à’ làm cô chán nản vô cùng, đã vậy gã còn đi nhậu đến sáng sớm mới về, người toàn mùi nước hoa nồng nặc làm cô buồn nôn kinh khủng. Một sáng chủ nhật đẹp trời, Long biết hôm nay Hoa ở nhà nên qua chơi sớm, dù sao đến trưa cậu mới bắt đầu công việc của mình, có lần Hoa hỏi cậu là sao cậu không đi học, Long chỉ biết cười trừ nói học hết lớp 5 nhận biết mặt chữ là đủ rồi, đợi đủ tuổi thì sẽ như ba mẹ đi xuất khẩu lao động rồi kiếm ít vốn về làm ăn hoặc tìm cách ở lại bên đó luôn. “A…..chào cô buổi sáng …..cô Hoa đang chùi nhà à” Long vui vẻ chào hỏi Hoa, đến lúc khi cô quay sang chùi nhà đối diện với cậu thì xém nữa cậu xịt máu mũi rồi, cô mặc cái áo thun cổ rộng thùng thình nên cúi xuống làm cậu nhìn thấy hết cặp bưởi to trắng nõn nà kia, cái áo ngực cô như không thể ôm trọn hai bầu ngực căng tròn ấy, Long không thể rời mắt được chúng, cậu muốn nhào tới ôm lấy nó làm của riêng ngay lập tức. Tự nhiên thấy Long im lặng, Hoa nghi hoặc nhìn lên thì thấy cậu đang nhìn chằm chằm vào ngực mình, cô cúi xuống thì biết mình đã cho cậu nhìn thấy cái gì, cô đỏ mặt rồi đứng phắc dậy. “Còn nhỏ tuổi mà cháu………đồ mất nết……….ra khỏi nhà cô” Hoa xấu hổ hét lên đuổi Long, dù biết là lỗi ở mình nhưng mà cô chỉ có thể xử lí như thế trước mặt cậu, ở nhà cô ăn mặc thoáng một chút quen rồi, dạo này có Long qua chơi nên cô mới mặc áo ngực đấy, nếu không cô thả rông lâu rồi. “A………….” Long thở dài thất thểu ra về khi bị phát hiện nhìn lén, mà thật ra là cậu có lén đâu, người ta bày ra trước mắt mà, biết làm sao được, dù sao mình cũng vô lễ quá. Cặp ngực to ngoại cỡ kia nó cứ ám ảnh trong đầu cậu không chịu biến mất. Thế là vì xấu hổ nên Hoa không cho Long qua nhà chơi nữa, mỗi lần đụng mặt nhau là cô lại giả vờ không quen biết mà đi lướt qua làm Long muốn khóc luôn, từ khi qua nhà cô chơi với cô và Quỳnh Anh thì cậu mới cảm thấy vui vẻ vì đỡ nhớ mẹ hơn một chút, không ngờ……Long chẳng biết làm gì để chuộc lỗi cho đến một ngày kia cơ hội của cậu xuất hiện. “Ký đi………..đợi gì nữa………….bồ tôi đã có bầu 3 tháng rồi…………cô mau kí đi” Tiếng gã đàn ông to rõ làm Long nghe lén sau cánh cửa kinh hãi, khi nãy tình cờ cậu phát hiện gã vào nhà Hoa nên nhanh chóng ghé lỗ tai vào nghe trộm, không ngờ gã lại bỏ qua một người vợ có thân hình tuyệt mĩ như Hoa mà đi léng phén với cô nào đó. “Anh…………thế còn Quỳnh Anh………….còn nhà bố mẹ anh” Hoa run giọng nhìn tờ giấy ly hôn mà chồng cô chìa ra trước mắt, tại sao cô lại có thể chọn một người như vậy làm chồng cơ chứ, trước khi lấy cô thì anh hứa này, hứa nọ để rồi một chiến sĩ CA trẻ trung và xinh đẹp như cô khước từ mọi lời xung quanh đến với anh, không ngờ cưới về đúng 1 năm, cái bản chất trong con người anh nó lại lộ rõ ra bên ngoài như vậy. “Quỳnh Anh cô nuôi…………hàng tháng tôi cho vài triệu…………..tôi còn phải chuẩn bị cho đứa con trai mới sinh của mình nữa…….ba mẹ tôi cũng mông có cháu trai đích tôn…….không có thời gian đâu” Tiếng bực bội của gã đàn ông làm Long bên ngoài tức sôi máu, đi nɠɵạı ŧìиɦ với ruồng bỏ vợ con mà về nhà nói chuyện như đúng rồi vậy. Hoa khóc nức lên, sống với nhau cũng hơn chục năm rồi, không ngờ cô phải chịu cảnh này, chỉ vì con và cái danh CA nên cô lúc nào cũng nhẫn nhịn gã hết lần này đến lần khác, mong có một ngày gã hồi tỉnh lại mà quay đầu trở về, không ngờ gã lại còn đi xa hơn nữa. Cô run run cầm tờ giấy ly hôn trong tay rồi ký tên lên, cô cũng đã mệt mỏi vì chịu đựng gã lắm rồi, thôi thì giải thoát bản thân mình khỏi cuộc cống đọa đày bây giờ vậy. “Tốt……….mà chuẩn bị đi nhé…………vài ngày nữa có người tới coi căn nhà này đấy……….” Gã đàn ông hài lòng trước chữ ký của Hoa lên tờ đơn ly hôn, giờ đến lúc phân chia tài sản rồi. “Anh…………..anh muốn mẹ con tôi ra đường sao………..đồ quỷ dữ” Hoa trợn mắt gào lên, hôm nay cô phải chịu nhiều cú sốc kinh khủng. “Hừ………………nhà ba mẹ cô rộng thế, dắt nó về đó mà ở………….căn nhà này tài sản chung………….nên bán để chia cho dễ……….vài ngày nữa có người tới coi…………..tôi đi đây” Nhìn bóng lưng của người chồng hơn mười năm, Hoa khuỵ xuống chảy nước mắt, không biết kiếp trước cô làm gì nên tội để kiếp này ông trời đối xử với cô như vậy. Nhìn qua cánh cửa he hé, Long thấy Hoa đang khóc nức nở, Quỳnh Anh thì đi học rồi, may mà cô bé không chứng kiến cảnh này nếu không chắc cô phải chịu cú sốc tâm lí lớn lắm, tự dưng cậu lại cảm thấy xót thương cho số phận người đàn bà, Long nhào tới ôm chầm lấy Hoa, cậu chỉ muốn an ủi người phụ nữ này, giống như mẹ cậu vì nhà chồng hành hạ, người phụ nữ này cũng bị người chồng phụ bạc kia dày vò rồi vứt bỏ như một thứ đồ chơi. Hoa khá bất ngờ khi thấy Long nhào tới ôm mình, cô biết cậu lại một lần chứng kiến bi kịch của đời mình, lúc này đây cô cần một bờ vai thật sự, chỉ đơn thuần là như thê, cc ghé đầu vào vai Long khóc to như một đứa bé làm Long luống cuống tay chân, nhớ lại bộ phim trước kia xem, cậu vòng tay qua vuốt lấy lưng Hoa an ủi, xúc cảm mềm mại từ cánh tay và sự co giản của bộ ngực kia khi ép lên ngực cậu làm cậu nuốt nước miếng ừng ựt vì thèm thuồng nhưng không dám làm gì xằng bậy. Danh sách Truyện mới cập nhật Truyện Hot Truyện Full Thể loại Tiên HiệpKiếm HiệpNgôn TìnhĐô ThịQuan TrườngVõng DuKhoa HuyễnHuyền HuyễnDị GiớiDị NăngQuân SựLịch SửXuyên KhôngTrọng SinhTrinh ThámThám HiểmLinh DịSắcNgượcSủngCung ĐấuNữ CườngGia ĐấuĐông PhươngĐam MỹBách HợpHài HướcĐiền VănCổ ĐạiMạt ThếTeenTiểu Thuyết Phương TâyNữ PhụLight NovelVăn học Việt NamĐoản VănKhác Tùy chỉnh Truyện Sói Săn Mồi Audio Truyện cùng tác giả Truyện đang hot Thông Tin Truyện BoyTimGirls Link Truyện Số Chữ Trung Bình Chương 2634 Tốc Độ Ra Chương 1 Chương/Tuần Đăng Chương 1 2135 27/01/2018 Cập Nhật Gần Nhất 0753 15/07/2018 Ở cái đất Sài Gòn này, ai cũng biết đến gia tộc họ Trần, một gia tộc giàu có nhất nhì mảnh đất này. Chủ gia đình ông Trần Khải có 3 người con trai lần lượt Trần Đình Tuấn, Trần Đình Toàn và Trần Đình Đình Tuấn năm nay 47 tuổi, vợ gã chết sớm nên gã đi bước nữa với một phụ nữ góa chồng khác là Nguyễn Thị Xuân, tất nhiên là vì nhan sắc và tài nữ công gia chánh của cô nay gần Tết Dương lịch nên Xuân đi siêu thị chuẩn bị bữa tiệc cho gia đình, nhìn những đứa trẻ đang mang cặp học sinh nói chuyện vui vẻ với nhau mà cô lại chạnh lòng nghĩ đến Long, đứa con của mình và chồng cũ, nó đã bỏ nhà ra đi gần tròn 5 năm rồi, cũng vào ngày đầu năm đẩy chiếc xe đẩy chứa hàng đống bao nilong thức ăn và đồ dùng tới bãi để xe thì Xuân giật mình nhìn vào bóng lưng của một cậu thanh niên đang đứng với nhóm bạn. Xuân cảm giác lạ lắm, giác quan của người mẹ làm cô tin chắc rằng đó là bóng lưng của con trai mình, để mặc chiếc xe đẩy chạy dài, Xuân tiến về chỗ đám thanh niên.“Long………là con hả……..con đó hả Long” Xuân run run lên tiếng khi đến gần cậu thanh niên thanh niên đang cười đùa với nhau bỗng im lặng nhìn vào cô, cậu thanh niên có bóng lưng ấy run lên quay ngược lại nhìn Xuân trong hốt vào gương mặt yêu thương sau bao năm xa cách, Xuân nhào tới ôm chầm lấy cậu thanh niên.“Long……..con ác lắm………con bỏ mẹ đi như thế……………..con không thương mẹ sao?” Xuân ôm chặc lấy con trai khóc to không nói gì, hắn cũng giang tay ôm chầm lấy mẹ mình, hắn cũng nhớ mẹ lắm, từ nhỏ mẹ là người thân duy nhất của hắn, nếu không phải không chịu đựng nổi thì hắn cũng không bao giờ xa mẹ mình.“Long……….về với mẹ đi………mẹ xin con đấy…………con về với mẹ nhé” Xuân ghì chặt lấy Long như sợ mất đi hắn một lần nữa.“Mẹ……..mẹ đừng bắt con về mà………con ở ngoài này thoải mái lắm…………” Long nhìn mẹ yêu thương nói, hai mắt gã đã sớm lệ nhòa làm bọn bạn bên cạnh trợn mắt.“Long……..mẹ biết con chịu nhìu uất ức……..nhưng mà không có con mẹ sống không nổi ……. về đi con…..mẹ xin dượng con……cho con đi học lại……..nhé……thương mẹ đi Long” Xuân rơi nước mắt nhìn vào mắt Long cầu nhìn vào hai mắt ngập nước của mẹ mà trái tim lạnh lùng sắt đá do trải qua những năm tháng bươn chải kiếm sống cũng bị tan ra nhanh chóng.“Mẹ……con về với mẹ mà……..mẹ đừng khóc nữa được không” Long ôm chầm lấy mẹ, hắn không muốn mẹ khóc tí nào, từ nhỏ bà đã dành cho hắn tất cả tình thương yêu, đến khi ba qua đời vì bệnh tật, bà đi bước nữa cũng vì nợ nần tiền viện của ba làm ông bà ngoại bị người ta đến đòi nợ chửi bới đánh là Long từ bỏ cuộc sống bên ngoài sau 5 năm vì mẹ, nhìn mẹ nắm chặt tay mình cười tươi vui vẻ, gã cũng cảm thấy an lòng, gã sống cũng chỉ vì bảo hộ nụ cười ấy. Đến khi nhìn thấy tòa biệt thự trắng to lớn và sang trọng trước mắt, Long mới dẹp đi những suy nghĩ vu vơ, hắn hít một hơi thở sâu bước theo mẹ, Xuân không nhìn thấy ánh mắt Long lúc ấy, là ánh mắt của một loài thú săn Long trở về như một hạt cát giữa sa mạc, đối với mọi người trong nhà họ Trần chả ai quan tâm đến hắn, chỉ là căn biệt thự lại đỡ đi một phòng trống mà thôi. Long được phân một phòng ở tầng trệt, gần với mấy phòng người hầu trong nhà vì chẳng ai muốn cạnh phòng một đứa như hắn, nói là phòng nhưng mà thật ra nó thật ra là phòng để đồ lặt vặt, xung quanh là những thùng giấy và chai lọ gì đó, mà hắn cũng chả quan tâm, hành lí của hắn chỉ là bộ quần áo trêи người và ít tiền trong trêи cái nệm ẩm mốc, Long nhìn vào trần nhà nhớ lại ngày tháng vui vẻ 5 năm qua. Mẹ hắn đi bước nữa khi hắn mới 5 tuổi, là một cậu nhóc hiếu động và thông minh, nhưng kể từ ngày bước vào căn biệt thự này, hắn lại trở thành một cậu bé tự kỉ và run sợ trước bất cứ ai. Khi không có Xuân bên cạnh, bắt cứ ai cũng sẵn sàng cho cậu nhóc một cú đá, một cái nhéo hay cốc đầu……ban đâu cậu bé còn khóc nhưng mà sau đó lại bí đánh đau hơn vì tội khóc nhè nên cậu chẳng dám khóc nữa, chỉ cố gắng trốn họ bằng cách chui vào một góc nào đó hoặc ở lì trong phòng, dần dần những người kia lại nói với mẹ cậu là cậu bị khùng, nên đưa cậu đi trại trẻ mồ côi nhưng mà Xuân thà chết cũng không đưa con mình đến chuyện với cậu bé ấy lại càng kinh khủng khi mẹ cậu sinh thêm một em bé, đó là em trai cùng mẹ khác cha với Long, Trần Đình Lợi, chỉ có mang họ Trần mới được coi là con người trong cái gia đình này, kể cả mẹ hắn cũng phải chịu nhiều đau khổ khi về làm dâu, đặc biệt là bà mẹ chồng luôn hạch sách bắt bẻ đủ điều làm cho nhiều lần Long nhìn thấy mẹ khóc một mình trong góc tường nhiều lần vì uất ức không biết chia sẽ với này trôi qua ngày khác, cứ thế Long lớn lên trong ánh mắt khinh bỉ và sự đối xử tệ bạc của những con người bên trong tòa biệt thự này còn Lợi có tiếng là cháu đích tôn nên được ông bà nội và mọi người yêu thương nuông chiều hết mực. Long nhớ lại mỗi dịp Tết đến, hắn được mẹ mua cho một bộ đồ mới xinh xắn, nhưng lúc mẹ đi đấu đó ngay lập tức nó bị bọn anh chị họ’ trong nhà xé rách rồi đổ hết cho thằng khùng’ ấy lúc bị hỏi, chả ai bênh hắn, cái danh thằng khùng’ của hắn làm cho mọi lỗi lầm đều đổ hết vào đầu hắn mặc kệ đúng xa nhìn Lợi thử hết bộ đồ này đến bộ đồ khác được mọi người mua tặng, Long chui vào một góc rồi lôi con siêu nhân bằng gỗ đã cháy đen ra nắm trong tay , đó là món quà mà ba cậu, một người thợ mộc làm cho cậu và cũng là món quà duy nhất trước khi ông đổ bệnh nằm xuống, có lần Long đem ra chơi bị bọn chúng nhìn thấy, thế là chúng giật lấy đem đi đâu đó, sau đó Long mới tìm thấy nó đen thui đang nằm trong đống rác. Nhìn con rối đã cháy đen, Long muốn khóc lắm nhưng sợ bị đánh và mẹ lại bị la nên cậu bé không dám, cậu vuốt vuốt con rối như sợ nó bị hỏng một lần nữa, đó là món đồ chơi duy nhất của cậu chuyển lên tới đỉnh điểm khi Long học lớp 7, vì mang danh con cháu trong nhà nên nhà họ Trần không thể để hắn học trường bình thường được, hắn được xếp vào lớp bình dân nhất’ trong một trường tư thục nổi tiếng của giới nhà danh thằng khùng’ treo trước cổ làm Long chả có một đứa bạn trong lớp nhưng rồi lại có một cô gái đặc biệt là chủ động bắt chuyện với hắn. Đó là Thảo, hình ảnh khuôn mặt trái xoan, hai mắt long lanh và mái tóc dài tới tận thắt lưng vẫn còn như in trong tâm trí Long cho đến tận bây giờ, cô bé là người bạn đầu tiên của hắn, trò chuyện với cô làm hắn rất vui, cả ngày Long chỉ mong chờ đến lúc được đến trường, trò chuyện với cô và nhìn cô cười, đó là hạnh phúc nhỏ nhoi của một cậu bé 13 rồi vào buổi sáng đầu tiên của năm mới, khi mọi người đang chúc nhau Happy new year’, Long cũng háo hức lắm vì ngày hôm qua hai đứa hẹn nhau ra công viên chơi cùng với đám bạn xóm Thảo khi được nghỉ học, từ nhỏ cậu đã theo mẹ về nhà chồng nên nào biết cảm giác được chơi đùa cùng bạn bè là thế nào đâu. Long háo hức lắm, cậu xin mãi mới được mẹ cho đi đấy, Xuân cũng thương con trai , từ cậu bé hiếu động đến lúc cô đem cậu vào căn biệt thự thì cậu trở nên trầm tính và im lặng, cô hỏi mãi cũng không biết vì sao, hôm nay dù làm trái ý mẹ chồng cô cũng cho Long ra đây để cậu gặp bạn mãi, đợi mãi……đến lúc nắng gắt chói chang Long vẫn không thấy bóng dáng của Thảo đâu, nhìn đám nhóc bằng tuổi cậu đang chơi đùa vui vẻ bên kia, cậu thèm lắm, thèm muốn được như chúng nó, nhưng mà cậu nghĩ đến mẹ, mẹ xin mãi thì bà nội’ mới cho cậu đi đến trưa là phải về, cậu về muộn thì mẹ lại bị mắng nữa, Long lủi thủi ra về trong suy nghĩ chắc Thảo bận việc gì đó theo hành lang về đến phòng mình, Long nghe tiếng mấy đứa anh em’ họ Trần đang nói chuyện vui vẻ gì đó ở trong phòng của Lợi, cậu định im lặng bước qua thì bỗng dưng sững người lại“Haha thằng ngu đó còn đợi ở chỗ đó à?” Thằng Bình, con trai đầu của Toàn hơn Long 2 tuổi lên tiếng.“Phải………nó tưởng con kia còn rảnh tới đó chơi với nó……haha……….ba nó mới bị ba mình cách chức nên giờ nhà nó đang cuống cả lên, còn thơi gian mà ra đó chơi……haha” thằng Công, em trai Bình bằng tuổi với Long cười ha hả.“Anh Bình với anh Công ác ghê……..nó chỉ có một người bạn đó thôi mà cũng không tha…..hihi” Quỳnh Anh, con gái đầu của Nghĩa nhỏ hơn Long 1 tuổi cười.“Ha ha……thằng con hoang ấy nên biến khỏi đây lâu rồi……..nó cũng xứng có bạn sao…….đừng có mơ……thứ ấy cũng xứng làm anh của thằng Lợi sao…….nó nên đi chết đi” Công cười run người khi nghe được cuộc đối thoại bên trong, cậu đã làm liên lụy đến gia đình của Thảo, bố cô đã mất việc chỉ vì con gái làm bạn với một đứa như cậu. Long nắm chặt nắm đấm muốn xông vào đấm thằng những thằng chó kia gãy hết răng nhưng mà……nhưng mà đấm xong thì mẹ……..mẹ cậu sẽ ra sao………móng tay đâm vào da thịt trong lòng bàn tay đến chảy máu nhưng long không dám vào…..cậu chạy về phía nhà bếp trong uất căn phòng bếp, Xuân đang làm thức ăn, nay nhà có tổ chức tiệc nên cô đã phải thức từ sớm làm quần quật đến bây giờ, nhìn mấy nồi thịt thơm phưng phức, Xuân thầm nghĩ tí phải dấu riêng cho Long một cái đùi gà, không biết thằng bé hôm nay chơi với đám bạn có vui không, nghĩ đến con cô lại hít sâu một hơi vào làm xa, nhìn bóng lưng mẹ ướt đẫm mồ hôi vì làm thức ăn cho buổi tiệc, Long mắt nhòe đi, mang tiếng là con dâu cả trong gia đình mà mẹ cậu làm việc còn nhiều hơn cả người ở, bàn tay mẹ đã chai sạn đi vì nắm hết dao, kéo….đến cái cây chùi nhà và cái chổi quét rác…..Long nhìn hình bóng mẹ để ghi nhớ mãi mãi trong tâm trí mình, sau đó cậu quay đi, chạy nhanh khỏi khu biệt thự này, cậu không muốn trở về nơi đây một lần nào nữa.…………Tối hôm đó, Sài Gòn đón chào cơn mưa phùn nho nhỏ, cộng thêm không khí lạnh nên cái vẻ tấp nập hàng đêm trêи những con phố chẳng còn, thay vao đó là vài ba cặp tình nhân chở nhau đi nhanh trong đêm rồi chui tọt vào một cái hotel 1 giờ 50, hai giờ 70 gì đó…….Long giờ đây đang núp trêи bậc thềm của một hiệu thuốc tránh mưa, mắt nhìn về phía một xe bánh bao thơm lừng ở gần đó mà chảy nước miếng, cậu đói đến run cả tay lúc sau, lấy hết can đảm và vì quá đói, Long bước về phía xe bánh bao.“Dì……dì ơi…..” Long run rẩy gọi.“A……sao con……..ăn mấy cái……..loại nào” bà bán bánh nở nụ cười thân thiện nhìn cậu, con cái nhà ai mà kêu đi mua mà không cho nó mang cái dù hay cái áo mưa.“Dì……con đói quá…….cho……cho…….cho con” Long run rẩy nhìn vào những chiếc bánh thơm phứt trong nồi xin, vẻ mặt bà bán bánh chuyển từ nụ cười sang nhíu mày rồi nhìn thấy cậu đang ngửa tay nên hai mắt trừng to.“Cút………cút ngay………tối giờ chưa bán được cái nào đây này…….xin……mẹ mày chứ xin…….tin tao cho mày què luôn không……cút mau” mụ hét lên làm Long hoảng sợ, chỉ là xin thôi mà, cậu chạy nhanh như bị ma đuổi khi thấy mụ rút cây gậy sắt ra………“Bốp” Long đâm sầm vào một gã CA đang đi tuần phía trước.“Này……..cháu cẩn thận chứ…………..đi đâu giữa trời mưa mà không mang dù?” gã nghi vấn đặt câu hỏi với cậu bé vừa chạy nhanh giữa trời mưa.“Này……không nghe chú hỏi sao?” thấy Long im lặng, gã nắm lấy tay hoảng hốt, cậu sợ sẽ bị bắt về cái căn biệt thự kinh khủng đó, làm sao đây?Chạy….chạy thôi’ Long dằn ra thoát khỏi tay gã CA rồi chạy nhanh, cậu cắm đầu chạy mặc kệ đằng sau có là gì đi nữa, cậu chạy, chạy mãi…..đến lúc cậu chạy xuống một hầm cầu lúc nào không hay, quá kiệt sức và đói, cậu ngồi xuống một gò đất thở 12h, Long nằm co ro lạnh run ở dưới gò đất, cậu không còn sức để đi nữa rồi, đói và khát làm cho cậu xay xẩm cả mặt mày, đột nhiên Long nghe được tiếng xe máy từ xa đang chạy tới, phải làm gì đây, la lên cho họ cứu rồi sau đó sẽ phải về cái biệt thự kia và mẹ chắc chắn sẽ bị mắng mỏ hay là im lặng’, Long suy nghĩ nhưng chả biết làm sao.“Kịch” Tiếng gạt chân chống làm cậu chú ý, qua ánh đèn bên trêи hắt xuống thì là một đôi nam tròn mắt nhìn gã đàn ông bước xuống xe, gã nhanh chóng cởi nịt rồi tụt quần dài xuống, chẳng lẽ đi đái cũng phải cởi cả quân ra như lúc cô gái ngồi đắng sau chống hai tay vào xe rồi hểnh ʍôиɠ cao lên đợi gã đàn ông tiến lên thò tay vào váy cô gái làm gì đó làm Long trợn mắt, họ đang làm gì vậy.“Ư………..ư………..a” Tiếng rêи rỉ của cô gái làm cho Long há hốc mồm, chẳng lẽ gã đàn ông đánh cô, nhưng cậu có thấy hắn làm gì đâu, hai tay chỉ nắm lấy hông cô rồi hai người nhịp bên dưới như một điệu nhảy nào đó.“Chít…..chít……….Aaaaaaaaa” Một con chuột cống từ đâu chạy qua làm Long giật mình hét lên.“Ai……..thằng chó nào dám rình tao chơi gái?” Gã đàn ông giật mình nhìn về phía Long quát lên. Đậu xanh tốn vài trăm quất em này cho đỡ vã mà không ngờ cũng bị rình kinh hãi nhìn gã, mỉnh sẽ bị đánh như người phụ nữ kia sao.“Đẹch, tưởng là đứa nào, té ra là một thằng nhóc…………….hey mày nằm đây làm gì thế?” Gã đàn ông bước tới gần thì nhìn thấy Long đang nằm ở cạnh gò đất, thằng này rãnh rỗi qúa nên chui xuống dưới đây nằm à.“Em…….em…….” Long không biết trả lời ra sao.“Đi bụi à…………nhìn mày anh thấy mặt trắng, tay chân mềm yếu thế này thì chắc con nhà khá giả cơ mà…………ông già không cho mày yêu bé nào à……..nhà ở đâu” Gã trêu chọc.“Em…….không………..em đói……..anh……..anh đừng đưa em về……….em về mẹ bị mắng nữa mất……huhu” Cậu khóc lên làm gã đàn ông sững sờ, cậu về thì mẹ mừng chứ sao lại bị mắng.“Hey…….tiền này……..em đi bộ về nhé” Gã rút vài trăm đưa cho cô gái rồi đưa tay sờ đầu Long, cậu bị sốt rồi, tự dưng lòng tốt của gã nổi lên.“Đi………….một tháng rồi chưa được đ!t đến lúc đang đ!t thì lại gặp mày………..coi như duyên số…….anh giúp mày lần này….” Gã đàn ông dìu Long ra xe rồi chở cậu đi, cuộc đời Long sang trang mới nhờ cuộc gặp gõ định mệnh đó. Please enable cookies. Error 1016 Ray ID 7d677f7dc917b966 • 2023-06-13 041255 UTC What happened? You've requested a page on a website that is on the Cloudflare network. Cloudflare is currently unable to resolve your requested domain What can I do? If you are a visitor of this websitePlease try again in a few you are the owner of this websiteCheck your DNS settings. If you are using a CNAME origin record, make sure it is valid and resolvable. Additional troubleshooting information here. Was this page helpful? Thank you for your feedback! Cloudflare Ray ID 7d677f7dc917b966 • Your IP • Performance & security by Cloudflare Trang web là trang dự phòng của trang web Trước dây còn có tên khác như vv..., đề phòng các trang trên bị nhà mạng chặn thì anh em có nơi mà đọc truyện. Phần 111 Chập tối, biệt viện của Long được lệnh giới nghiêm nội bất xuất ngoại bất nhập, mật thất sâu bên dưới mặt đất là nơi diễn ra một cuộc họp bí mật và vô cùng quan trọng. “Chủ nhân, mọi thứ đều được sắp đặt thành công, nếu không có trở ngại gì thì khi đại chiến nổ ra thì ta có thể đảm bảo có thể khống chế được toàn bộ võ giả từ thấp cấp trở xuống.” Độc Sĩ là người đầu tiên báo cáo, thân phận của hắn cùng Xuyên trong đám thuộc hạ của Long là thần bí nhất nhưng không kẻ nào dám nhiều lời, chỉ biết hai tên này được Ma Chủ tuyệt đối tín nhiệm. “Được, ngay khi có mệnh lệnh của bản tọa thì Ma Vệ hai ngươi các ngươi phụ trách đám võ giả từ thất cấp trở xuống!” Long hài lòng khoác tay nói, những ngày qua dưới mệnh lệnh của hắn thì Độc Sĩ đã chôn rất nhiều quả bộc phá có chứa khói độc quanh võ trường, Vạn Độc Tâm Kinh của Độc Sĩ rất lợi hại nhưng lại không có bao nhiêu ảnh hưởng đến võ giả từ bát cấp trở lên dẫu vậy có thể loại bỏ đám võ giả từ thất cấp trở xuống đã là không tệ. “Lão tổ tông, không biết mục tiêu của lão nô ngày mai là?” Quân Tiếu hưng phấn hỏi dò. “Khặc khặc… nhiệm vụ của lão đầu ngươi chính là… xuất thủ đánh bay bản tọa…” Long cười lạnh khiến đám thuộc hạ ngỡ ngàng nhưng lại bình tĩnh đợi chủ nhân nói tiếp… “Đã có thể xác định được hai mũi nhọn tấn công của bọn chúng là Khổ Hạnh Thần Tăng với Nhật Nguyệt Quyền Trượng và Khổng Quân với Phục Hy Cầm, chỉ cần bẻ gãy một trong hai mũi nhọn này thì trận hình của chúng tất loạn nhưng chắc chắn sẽ có không ít cao thủ bảo hộ Khổ Hạnh cùng Khổng Quân, để có thể trong thời gian ngắn hủy diệt một trong hai mũi nhọn tấn công này là rất khó khăn cho dù Quân Tiếu lão đầu ngươi bỗng dưng làm phản…” “… Thiếu Lâm cùng phật đạo có mối quan hệ khăng khít nên mục tiêu của chúng ta chính là Khổng gia, tuy Đạo giáo lợi hại nhưng sức mạnh của chúng chung quy chỉ thiên về khống chế chứ không phải cương mãnh lực lượng như võ giả, chỉ cần có thể tiếp cận Khổng Quân thì ta có lòng tin có thể loại bỏ Phục Hy Cầm khỏi cuộc chơi, nhiệm vụ của Quân Tiếu ngươi chính là ngay tại thời điểm then chốt gây ra sự chia rẽ của đám võ giả ô hợp này khiến cao thủ Thiếu Lâm cùng Khổng gia không kịp phản ứng.” Long cười tà nói, hắn tin chắc Thiếu Lâm bè phái cùng Khổng gia đều có những toan tính của riêng mình mà không thật sự đồng lòng. “Lão tổ tông, đầu óc ngu si của lão nô không theo kịp suy tính của ngài nên mong lão tổ tông thông tri thật chi tiết kế hoạch a.” Quân Tiếu vò đầu bứt tai nói. “Hắc hắc…” … Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn … Trong khi Long cùng thủ hạ đang bàn bạc thật chi tiết kế hoạch hành động thì tại nơi võ giả nước Việt đóng quân giờ ăn tối đã tới, như thường lệ một bàn ăn thịnh soạn được bày bố tại phòng ăn của một khách sạn sang trọng để các võ giả được thỏa thích hưởng thụ mỹ vị nhân gian. “Sư phụ sao còn chưa xuống tới?” Ngồi trên bàn ăn, Trúc Anh cong môi nói, sư phụ nàng thường là người rất đúng giờ nhưng bữa ăn đã bắt đầu đến ba mươi phút hơn vẫn không thấy bóng dáng của nàng. “Có thể sư tỷ thấy trong người khó chịu, nếu là nàng không tham dự bữa ăn thì một lát nữa chúng ta sẽ gói ghém một chút thức ăn đưa lên phòng cho nàng.” Đức Dũng cười nói. “Được rồi!” Trúc Anh gật gù cái đầu nhỏ đồng tình. … Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn “Đây là gì? Ngươi rốt cuộc là ai?” Là giọng của Mỹ Dung ngờ vực vang lên ngay bên trong phòng mình, trước mặt nàng hiện tại là một hắc ảnh tràn ngập thần bí và đây cũng là lý do nàng bỏ qua bữa ăn tối. “Ta tin rằng Vô Ảnh Đao đã có thông tri với ngươi, ta là ai không quan trọng nhưng chắc chắn một điều ta mang thiện ý mà đến, trong hộp này là một thứ có thể để Đức Dũng nắm trong tay lực lượng siêu cường tuy chỉ là trong một khoảnh khắc.” Hắc y nhân mở miệng nói, trong tay hắn là một cái hộp nhỏ màu vàng được chạm khắc khá tinh xảo. Mỹ Dung trong trạng thái nửa tin nửa ngờ tiếp nhận hộp nhỏ mà không ngần ngại mở ra, đối phương cho dù có dụng ý gì đi nữa thì nàng cũng phải kiểm tra. “Thứ này? Giọt máu này tại sao có thể như vậy?” Ngay khi vừa mở hộp nhỏ thì Mỹ Dung không thể kinh hô lên vì quá đỗi hoảng sợ, bên trong hộp nhỏ được khoét một hình cầu tròn trịa và nằm gọn bên trong là một giọt máu thế nhưng chắc chắn nó là một giọt máu tầm thường một chút nào… giọt máu kia không đơn thuần chỉ là một màu đỏ mà còn là pha trộn một màu vàng tà dị cơ mà khủng bố nhất chính là cái khí tức mà nó phóng thích ra, Mỹ Dung cho dù chỉ mới nhìn đến thôi thì đã cảm nhận máu huyết trong người mình đang sôi trào và muốn chạy trốn khỏi cơ thể ngay lập tức, phải là chênh lệch về đẳng cấp cùng lực lượng lớn lao đến cỡ nào mới có thể khiến tình cảnh này xảy ra? “Ta chỉ có thể nói đây là giọt tinh huyết của một người yêu nước, cho dù sắp tới hắn phải tham dự một trận ác chiến nhưng vẫn không do dự xuất ra giọt máu này để tương trợ các ngươi nên mong các ngươi quý trọng và sử dụng nó cho phù hợp, theo quy tắc của đại hội thì chỉ cần đẩy đối thủ ra khỏi võ đài thì đã dành được chiến thắng, Đông Phương Huyền bên kia thủ đoạn bảo mệnh vô cùng lợi hại cho nên mục tiêu của Đức Dũng không phải là giết được gã, chuyện này ngươi hiểu?” “Ta… ta hiểu… có điều giọt máu này quá…” Mỹ Dung lắp bắp nói, là nữ nhân nên nàng rất nhạy cảm và nàng nhận biết được lời nói của tên hắc y nhân có chút run run như đang bị kích động, cho dù lúc nào cũng mang tâm lý đề phòng nhưng nàng không hiểu sao mình lại thật tin tưởng những lời vừa nghe được đến vậy, nếu quả thật vị siêu cấp cao thủ kia trước đại chiến còn bỏ ra đại giới lớn đến vậy để trợ giúp Đức Dũng thì món quà này quá to lớn, quá quý trọng đến nỗi nàng do dự không biết có nên nhận lấy nó không nữa. “Kẻ làm đại sự tuyệt không nên do dự, chuyện chúng ta có thể làm đều đã làm nên chỉ biết cầu chúc cho các ngươi thành công, chỗ này quá nguy hiểm không tiện ở lâu, cáo từ!” Hắc y nhân khoác tay nói, hắn cứ thế thoát khỏi căn phòng trong tầm mắt Mỹ Dung và cho đến khi bóng lưng của hắn hoàn toàn mật dạng thì hai mắt nàng cũng đã đẫm lệ. … Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn “Xoạt… xoạt…” Vài phút sau, một chiếc xe đẩy dọn phòng theo thang máy đi xuống mặt đất, hắc y nhân bịt mặt ban nãy giờ đây là đã khoác trên mình quần áo của nhân viên khách sạn, khí tức của hắn rất đỗi bình thường nên không một ai để ý đến và đó cũng là lý do hắn có thể dễ dàng tiếp cận được căn phòng của Mỹ Dung. Về danh tính của hắc y nhân cũng không quá khó đoán rồi, Thiên chính là người vừa xuất hiện đưa tận tay Mỹ Dung giọt tinh huyết của Long, chuyện này quá mức hệ trọng nên không có ai thích hợp ngoài hắn nhận trọng trách đi làm. “Mong rằng mọi chuyện đều diễn ra suôn sẻ!” Bình tĩnh cất đồ và thay y phục thường dân đi ra khỏi khách sạn, Thiên thẫn thờ nhìn lên bầu trời óng ánh những vì sao trên cao mà thở dài một hơi. … Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn “Mỹ Dung, người kia nói đây đích thị là một giọt máu người sao?” Một giờ sau, bên trong căn phòng nhỏ của Mỹ Dung đã là một nhóm cao thủ đứng đầu cùng Trúc Anh và Đức Dũng, đồng dạng với biểu cảm của Mỹ Dung khi lần đầu tiên mở ra hộp nhỏ, Triệu lão hoảng sợ thốt lên. “Đúng vậy, hắn nói đây là tinh huyết của một người nào đó và nó có thể giúp Đức Dũng biến mạnh trong một khoảnh khắc từ đó đả bại được Đông Phương Huyền.” Mỹ Dung gật đầu đáp. “Thứ này quá quý trọng, thứ cho lão phu nói thẳng rằng sư phụ ngươi lão nhân gia ngài ấy cũng không có được tinh huyết mạnh mẽ như vậy, nó đã hoàn toàn phá vỡ nhận thức của lão phu với thứ được gọi là máu… tuy lão phu không biết tác dụng của nó rốt cuộc là gì nhưng ta chắc chắn cảm giác được uy hiếp từ cỗ lực lượng mà nó chứa đựng bên trong.” Triệu lão cắn răng nói làm hết thảy chứng kinh, kẻ nào cũng biết sư phụ Mỹ Dung là một tên Vương Giả hàng thật giá thật mà giọt tinh huyết này đến lão nhân gia ngài cũng không xuất ra được chứng tỏ thực lực của người sở hữu giọt tinh huyết này khủng bố đến nhường nào. “Lão Triệu nói có phần đúng nhưng ta lại không cho rằng thực lực của người kia có thể so sánh với những tồn tại cao siêu như Vương Giả đại năng, sở dĩ giọt tinh huyết này tà dị đến vậy là vì bản chất của nó quá đỗi cao quý đến chúng ta không thể tưởng tượng tối, ta hoài nghi người kia không phải phàm thể hay tiên thiên chi thể mà đã đến một trạng thái tối cường nào đó của nhân loại.” Lão giả thập nhất cấp còn lại sau một hồi suy tư thì trầm ngâm nói, đều là võ giả của Chí Tôn Các nên chuyện các lão nhận thức được rất nhiều bí mật của thế giới này là chuyện dễ hiểu. “Chuyện thân thế của người kia thì chúng ta bàn tính sau đi, ta là muốn thỉnh giáo hai vị tiền bối là có nên để Đức Dũng phục dụng giọt tinh huyết này hay không, theo kẻ kia thông tri thì Đông Phương Huyền phương thức bảo mệnh là siêu cường và không chỉ có một cho nên nếu sư đệ không có gì đột biến thì việc dành chiến thắng là không thể nào.” Mỹ Dung nghiêm trọng nói. … Bạn đang đọc truyện Sói săn mồi – Quyển 3 tại nguồn “Tinh huyết không phải rau dưa ngoài chợ mà là căn cơ của võ giả, người kia nếu không có thực lực khủng bố cũng là có được tiềm lực rộng lớn không thể đo đếm cho nên theo lão phu thì ba mỏ Thủy Ngọc cũng không đủ để Chí Tôn Các phải xuất ra một cái giá lớn đến như vậy để lừa dối, lão phu nghĩ Đức Dũng công tử nên phục dụng giọt tinh huyết này để không cô phụ tấm chân tình của người kia.” Lại qua một hồi lâu suy tư, Triệu lão giả rốt cuộc cũng mở miệng. “Lão hủ cũng có cùng suy nghĩ với Triệu lão đầu, cầu phú quý trong hung hiểm, nếu Đức Dũng công tử có chuyện thì lão hủ sẵn sàng bồi cái mạng này tạ tội với Long Chủ đại nhân.” Lão giả còn lại quyết đoán nói, kỳ thật hai lão đều là không muốn cô phụ tấm lòng của người đã xuất ra giọt tinh huyết này, trong nhận thức của hai lão thì tinh huyết là căn cơ của võ giả và thiếu đi một giọt thôi cũng sẽ ảnh hưởng nghiêm trọng đến thực lực cũng như tiềm lực sau này, đã có khoảnh khắc hai lão tự hỏi bản thân mình nếu lâm vào hoàn cảnh trước mắt có đủ quyết đoán và lòng yêu nước để có thể làm được như vậy không? “Đức Dũng, đệ nghĩ sao?” Mỹ Dung nhìn qua thiếu niên lên tiếng hỏi, quyền quyết định sau cùng cũng là của hắn, nếu hắn không muốn thì không ai có quyền bắt ép. “Ta muốn thắng, nếu Đông Phương Huyền thật có những thủ đoạn bảo mệnh mạnh mẽ thì ta cũng không ngại sử dụng sức mạnh của giọt máu này.” Đức Dũng trợn mắt gầm gừ nói, hắn đến đây không phải để tay không đi về. “Nếu công tử đã quyết định thì cứ thử dung hợp nó, hai thân già này sẽ dùng cả tính mạng để đảm bảo công tử không xảy ra chuyện gì!” Triệu lão giả gật gù nói. “Được!” Đức Dũng là kẻ quyết đoán, một khi hắn đã làm ra quyết định thì sẽ không bao giờ do dự, chụp đến hộp nhỏ trong tay, thanh niên trẻ tuổi ngay tức thì bắt đầu dung nhập giọt tinh huyết tà dị vào trong cơ thể trong sự khẩn trương của đám người xung quanh. “Ahhhh… Ahhhh…” Chỉ trong một cái tích tắt lúc giọt tinh huyết xâm nhập cơ thể thì Đức Dũng đã há hốc mồm kêu gào làm đám người sửng sốt, chẳng lẽ đây là mưu đồ của Chí Tôn Các hay sao? “Hắn… hắn làm sao? Triệu lão mau cứu hắn!” Mỹ Dung là người lo lắng nhất vì chính nàng là kẻ đã liên hệ và tiếp nhận giọt tinh huyết kia, nếu Đức Dũng xảy ra chuyện gì thì nàng sẽ là tội nhân thiên cổ mất. “Bình tĩnh, hắn không phải là đau đớn mà là đang hưng phấn!” Triệu lão là người từng trải, lão không dễ dàng xao động như Mỹ Dung mà cẩn thận quan sát biểu lộ của Đức Dũng sau đó phán định. “Hưng phấn sao?” Mỹ Dung hai mắt sáng lên nhìn vào sư đệ, quả nhiên khuôn mặt Đức Dũng không có một chút thống khổ mà còn là hồng hào sảng khoái. Dĩ nhiên là Đức Dũng đang sung sướng tột độ, chỉ mới tiếp xúc với giọt tinh huyết kia mà linh hồn hắn đã muốn thăng hoa ngay tức khắc, từng tế bào trong người hắn đều có cảm giác muốn bùng nổ và hắn tin chắc nếu mình kích phát giọt tinh huyết tà dị này thì hắn sẽ. Thật sẽ tăng đến một cảnh giới vô cùng cao vượt xa tu vi hiện tại. Nếu là Đức Dũng đám người biết để ngưng tự ra giọt tinh huyết này thì Long đã hao tổn đến một phần mười lực lượng bản nguyên không biết sẽ có suy nghĩ ra sao, đúng như Triệu lão đã nói… cho dù cơ thể của Long gần như thủy tổ của nhân loại mang trạng thái nguyên thủy siêu cường nhưng để ngưng tụ ra một giọt tinh huyết như kia thì hắn cũng phải bỏ ra một cái giá không nhỏ, tuy nó không hẳn ảnh hưởng đến căn cơ của hắn khi thủy tổ thân thể có thể trọng tổ ra một giọt tinh huyết khác nhưng đó cũng là cần đến hấp thu thật nhiều tinh khí của trời đất hay một lượng tài nguyên khổng lồ. Tích tụ đến một phần mười lực lượng của Long dĩ nhiên sẽ không đồng nghĩa với Đức Dũng có thể bộc phát ra được một cỗ năng lượng khủng bố cỡ đó, bằng giới hạn cơ thể của hắn hiện tại cũng chỉ đủ chịu đựng được hai phần lực lượng của giọt tinh huyết bạo liệt ma ra, tám phần còn lại sẽ tiêu tán một cách lãng phí như một cái giá phải trả cho thủ đoạn nghịch thiên này, lãng phí là thế nhưng nếu lần này Đức Dũng thành công chiến thắng Đông Phương Huyền thì mọi chuyện đều đáng giá, chí ít với Long là như vậy. “Ta cần ổn định trạng thái một chút, cuộc chiến ngày mai nhất định phải thắng lợi!” Áp chế xao động của bản thân, Đức Dũng nắm chặt tay cương quyết nói, bản tâm hắn không cho phép hắn thất bại khi nhận được sự giúp đỡ quá lớn đến vậy, cuộc chiến ngày mai hắn không chỉ chiến đấu vì đất nước mà còn là chiến đấu để hồi báo công ơn của tồn tại thần bí kia.

truyen soi san moi