trong nhu có cương

Từ điển Trần Văn Chánh. Xem 剛. Từ điển Trần Văn Chánh. ① Cương, cương quyết, cứng rắn, kiên quyết, vững vàng, mạnh mẽ: 柔 中 有 剛 Trong nhu có cương, trong cái mềm có cái cứng; ② Vừa vặn: 剛 一 杯 Vừa vặn một chén; 這 雙 鞋 大 小 剛 合 適 Đôi giày này vừa Thủy Y Họa có chút không vui , nam nhân của nàng không cần người khác tới xoi mói, vì thế nàng một tay liền bắt được tay Cơ Mộc Ly , trong giọng nói xen lẫn một tia lãnh ý, "Ngươi có vẻ quản nhiều lắm, nam nhân của ta như thế nào không cần người khác quan tâm, ta cảm Mặt khác, để đảm bảo cao nhất bảo vệ sức khỏe và tính mạng của nhân dân, tỉnh áp dụng ngay một số biện pháp cấp bách tạm thời, trong "Nhu" có "Cương" vì mục tiêu bảo đảm sức khỏe người dân, doanh nghiệp là trước hết, trên hết, theo đó có việc kiểm soát chặt Ở đây, ngoại - bên ngoài, nội - bên trong, nhu - mềm, cương - cứng rắn. Câu này có nghĩa là trong rắn ngoài mềm. Đây là một cách trị gia trị quốc, mềm mỏng với bên ngoài để giữ hòa khí, tránh binh đao, nhưng lại cứng rắn trong quản lý nội bộ để giữ kỷ luật, ổn định, tránh nội loạn bên trong. Nhu cầu lớn nhưng nguồn cung hạn chế đã khiến kim cương mang 2 đặc tính riêng biệt: tăng trưởng ổn định nhưng bán với giá rất cao. Điều này khiến việc đầu tư vào kim cương dường như chỉ là câu chuyện riêng của giới thượng lưu, những người duy nhất trong xã hội có đủ khả năng sở hữu. Judo là môn võ lấy nhu thắng cương, mượn sức đánh sức, rèn luyện thân thể Trong Judo, người ta chia ra nhiều nhóm đòn, trong đó có hai nhóm đòn chính là Katame waza và Nage waza. Katame waza là kỹ thuật khống chế khiến cơ thể đối phương không thể động đậy. Trong nhóm đòn này quan trọng nhất là đòn đè Osae-komi. Siêu Thì Vay Tiền Online. Thế sự phải tùy cơ hành động, có cương có nhu, làm người phải có hàng vạn bộ mặt như một diễn viên tài ba đảm nhiệm nhiều vai khác nhau rất xa, đâu chỉ có vài ba bộ mặt. Trong giao tế, đàm phán, thương lượng trước hết phải biết cách tự bảo vệ mình rồi sau đó mới có thể chủ động tấn công đạt lấy thắng lợi. Lúc nào cũng “ nhu” không thể không bị người khinh dễ, làm nhục, thường bị bọn khác lừa. Nếu chỉ kích động đối phương, đâu đâu cũng bị chống đối, khắp nơi gặp kẻ thù. Người thủ thuật cao minh thì giỏi lúc cương, lúc nhu. Có thể biểu diễn trong một ngày sắc mặt biến đổi như tắc kè, một chốc đỏ, một chốc trắng khiến cho người ta không biết đâu mà lần. Lúc thủ vai hung đồ sát khí đằng đằng uy hiếp đối phương, lúc thủ vai người tốt giúp người thoát nạn, hóa giải mâu thuẫn. ……………………………………………………………………………………………… Cứng và mềm là 2 mặt đối lập. Cứng quá cũng không tốt, mềm quá cũng không tốt Đôi khi trong cứng có mềm và trong mềm có cứng, lúc nào cứng, lúc nào mềm cần phải linh hoạt. Cứng quá là “rối loạn cương dương” mà mềm quá thì “yếu sinh lý”. Cái nào cũng không tốt. Cứng cương là 1 biểu hiện của Dương và mềm nhu là 1 biểu hiện của Âm. Âm và Dương là 02 thực thể đối lập tạo nên toàn bộ vũ trụ theo học thuyết âm – dương của triết học phương đông. “Trong vũ trụ, cái gì cũng thế, “cô dương thì bất sinh, cô âm thì bất trường”. Nếu chỉ một mình dương hay một mình âm thì không thể sinh thành, biến hóa được. Nếu một mặt mất đi thì mặt kia cũng mất theo , “dương cô thì âm tuyệt”, âm dương phải lấy nhau để làm tiền đề tồn tại cho mình. Ngay cả cái gọi là âm dương cũng chỉ có ý nghĩa tương đối, vì trong dương bao giờ cũng có âm, trong âm bao giờ cũng có dương. Khi dương phát triển đến thái dương thì trong lòng nó đã xuất hiện thiếu dương rồi, khi âm phát triển đến thái âm thì trong lòng nó đã xuất hiện thiếu âm rồi. Sở dĩ gọi là âm vì trong nó phần âm lấn phần dương, sở dĩ gọi là dương vì trong nó phần dương lấn phần âm. Âm dương bao giờ cũng nương tựa vào nhau. Sách Lão Tử viết “phúc là chỗ núp của họa, họa là chỗ dựa của phúc”. TÓM LẠI TRONG XỬ THẾ CỨNG VÀ MỀM PHẢI LINH HOẠT, CHỈ CỨNG CŨNG KHÔNG TỐT VÀ CHỈ CÓ MỀM CŨNG KHÔNG TỐT. About Trần Tân HR Chuyên gia Tư vấn Nhân sự trong những nhân vật chính yếu của Triết học Trung Quốc, Lão Tử từng được người thầy Thường Tung của mình dạy cho bài học để đời bên giường bệnh khi ông hỏi học trò rằng "Cái lưỡi của thầy có còn không?"Lão Tử kinh ngạc trả lời "Đương nhiên rồi ạ, không có lưỡi sao thầy nói chuyện được?"Người thầy lại hỏi "Vậy răng của ta còn không?"Lão Tử lắc đầu "Thầy già rồi, răng đã rụng hết."Thường Tung đáp rằng "Con thấy đó, cái lưỡi thì mềm nhưng nó vẫn còn; cái răng thì cứng nhưng lại dễ rụng đi. Vạn sự vạn vật trên thế gian, chẳng phải đều như vậy sao?"Sau câu hỏi ngày hôm đó, Lão Tử trở về suy ngẫm và nhận ra nhiều bài học thấu đáo. Ông đã viết lại lời dạy trong "Đạo đức kinh" truyền cho hậu thế như sau "Trên đời này không gì mềm yếu hơn nước, thế mà lại công phá được tất cả những gì cứng rắn. Chẳng gì hơn được nước, chẳng gì thay thế được nước. Mềm thắng cứng, nhu thắng cương, thiên hạ ai cũng biết thế, mà mấy ai làm được".Do đó, không phải cứ mạnh mẽ mới là cách duy nhất để giải quyết vấn đề. Đôi khi chính sự hạ mình, nhún nhường và khiêm tốn lại giúp chúng ta giành được nhiều lợi ích hơn. Cách nhanh nhất để giải quyết mọi mâu thuẫn chính là lấy nhu thắng cương. Chẳng thế mà trong việc đối nhân xử thế, người ta luôn coi trọng đạo lý "Lùi một bước biển rộng trời cao". cáp và mềm dẻo cũng là sự khác biệt giữa cây bàng và cây liễu. Khi một trận bão lớn đổ ập vào đất liền, nhà cửa cây cối đều bị tàn phá ghê gớm, không gãy thì cũng sập, cây bàng lớn cũng ngã đổ chỉ còn mỗi gốc trơ trọi, chỉ có duy nhất cây liễu mỏng ven hồ vẫn sống sót. Nhánh liễu mềm dẻo lúc nào cũng đung đưa dù chỉ một cơn gió nhẹ thoáng qua, tưởng như vô cùng yếu ớt nhưng thực chất lại ẩn chứa sức sống ngoan cường. Nó không phải giống loài vững chắc nhất, thẳng tắp nhất, hay vươn cao vươn xa nhất, nhưng nó luôn có thể chống chọi với rất nhiều gió táp mưa sa của cuộc đời nhờ sự bản tính mềm dẻo trời cho của chính là một cảnh giới, một mỹ đức, một thái độ sinh tồn, một bản lĩnh trong ứng xử, càng là đại trí tuệ của nhân sinh. Sự dẻo dai mềm mại có thể mang tới thành công trong sự nghiệp, giúp cuộc sống hài hòa, cuộc đời vui thú, nâng cao đạo đức, hoàn thiện nhân phẩm, xây dựng mối quan hệ xã giao càng ổn định và bền chặt tích từ xưa đã chứng tỏ sức mạnh tiềm ẩn của sự nhẫn nhịn như là Việt vương Câu Tiễn "nằm gai nếm mật", Bình Định vương Lê Lợi "chốn hoang dã nương mình". Nếu thuở xưa, Câu Tuẫn khuất phục trước Ngô vương trong đại chiến giữa hai nước Ngô - Việt thì đã không phải chịu trăm đắng nghìn cay đày ải thân mình, nhưng thay vào đó, mãi mãi mang nỗi nhục mất nước trên lưng suốt hàng thế kỷ sử sách. Tương tự như vậy, khi Lê Lợi từ chối những chức quan tốt theo mưu đồ của tướng nhà Minh, nếu ông không lấy lùi làm tiến, trở về ẩn giấu nơi núi rừng mà âm thầm chiêu mộ hào kiệt mưu trí thì khó có thể làm nên nghiệp lớn sau áp lực, phải học cách thay đổi, trong nguy nan, học cách tự bảo vệ mình. Lùi một bước trời cao biển rộng, nhẫn một thời sóng lặng gió êm. Đó mới là sự trí tuệ bản lĩnh đích thực của một bậc trượng phu, biết mượn gió trợ hỏa, biết chọn thời mà làm, biết lấy yếu thắng mạnh, biết lấy nhu đấu cương. Chúng ta phải đủ khôn ngoan để kiểm soát "độ cong" của mình, không đánh mất giới hạn, không mặc kệ cho người ta cướp đoạt và nhục nhã. Không chỉ biết cách cong, mà phải cong sao cho đáng, có lý có cớ, cong mà không gãy gập đánh mất chính chúng ta thực sự thấu hiểu đạo lý ẩn sâu bên trong, hiểu rằng nhượng bộ không có nghĩa là nhu nhược, yếu thế mà ngược lại là thể hiện sự tài trí, bao dung và cao thượng thì chúng ta mới thật sự trở thành người chiến thắng. Không phải tự dưng mà người xưa có câu "lấy nhu thắng cương" và "lấy lùi làm tiến", nghe thì tưởng dễ, nhưng không phải ai cũng làm câu chuyện của Sói và Cừu, tưởng như con Cừu béo sẽ ngay lập tức trở thành mồi ngon cho Sói đang bụng đói cồn cào, nhưng Cừu đã dùng mưu trí của mình để "cứu thua" trông nhanh trí nói trước khi Sói kịp ra tay "Trước khi ăn thịt tôi, tôi phải nhắc nhở anh biết, tôi có sức mạnh lớn đến nhường nào khi thắng được cả Bò Mộng. Không tin, anh gọi Bò Mộng tới mà xem."Sói đương nhiên không tin nhưng vẫn nói "Mi cố tình giả vờ để tìm cách chạy đi mất chứ gì?"Cừu đáp "Không bao giờ. Anh cứ nhốt tôi vào trong hang động, rồi tự mình canh bên ngoài thì ai mà chạy được."Nghe hợp lý, Sói bèn gọi Bò Mộng khỏe nhất tới. Nó thả cả hai vào một hang lớn để tranh đấu rồi tự bản thân đứng giữ cửa hang bên ngoài, đề phòng Cừu chạy đấu nhanh chóng diễn ra với những tiếng động ầm ỹ bên trong. Một lúc sau, Cừu lững thững đi tha, trong khi Bò Mộng nằm quỵ trên đất với những vết thương bê bết máu trên đầu. Con Sói ngạc nhiên đến ngỡ ngàng, vội lao vào trong hang kiểm tra lại. Hóa ra, Cừu luôn nhanh nhẹn tránh được mỗi lần Bò Mộng đánh tới, lại khéo léo tận dụng địa hình khiến Bò toàn đâm đầu vào vách động cứng rắn, tự gây ra những vết thương chí tức mình nhận ra bản thân bị lừa bởi chiêu "lấy lùi làm tiến" của Cừu, nó vội vàng đuổi theo ra ngoài thì đã làm gì thấy bóng dáng của Cừu qua câu chuyện ngụ ngôn này, một lần nữa chúng ta cần nhận ra trí tuệ lớn của đời người không phải tranh đấu quên mình, hung hăng tiến về phía trước mà đôi khi, lùi bước mới chính là tiến lên. Khi chúng ta đứng trước khó khăn, thay vì bài xích và tự trách, hãy nhìn lại chỗ thiếu sót của mình, rồi tận dụng những ưu điểm để khỏa lấp vào chỗ trống đó. Đừng nghĩ đời người lúc nào cũng suôn sẻ thẳng bước, đôi khi, một quãng lùi lại để tự suy xét bản thân, sáng tỏ về tình huống, mới giúp chúng ta cảm nhận trọn vẹn biển rộng trời cao là như thế nào. catbui01 Thành viên đạt chuẩn Tham gia 7/6/2017 Bài viết 69 Đã được thích 11 Điểm thành tích 8 Có cương, có nhu, nói dễ hiểu một chút chính là có người muốn diễn mặt trái, có người muốn diễn mặt phải. Có cương, có nhu, có cứng, có mềm, cho nên chúng ta nói trung dung là đạo, không thể thái quá, cũng không thể bất cập. Nếu như hôm nay chỉ có “ân”, đối tốt với trẻ nhỏ không gì bằng, thì chúng sẽ không sợ cha mẹ, sẽ cưỡi lên đầu cha mẹ mà đi. Nếu như chỉ có “uy”, đều là rất xung đối với trẻ nhỏ, trẻ nhỏ sẽ có cảm giác cách ly với chúng ta. Cho nên cương nhu phải sử dụng cho tốt. Tôi cũng có đứa cháu là con của chị, có nhiều thời gian đều ở trong nhà chúng tôi. Anh rể tôi làm việc tương đối bận rộn, khi ở nhà chúng tôi, tôi cũng có trách nhiệm gánh vác việc dạy bảo đứa cháu này. Các vị nghĩ xem, tôi thích hợp diễn chánh diện hay phản diện? Các vị cảm thấy thế nào? Phản diện à? Làm sao vừa nhìn mà biết ngay vậy? Tôi nhớ lại năm đầu tiên tôi đi dạy học, có một lần học trò không giữ qui củ, tôi mắng cho chúng một trận. Từ lầu hai đi xuống lầu một thì đi ngang qua văn phòng, thầy giáo toàn trường đều nhìn vào tôi “Thầy cũng tức giận nữa hay sao?”. Họ đều rất kinh ngạc. Kỳ thật, đáng khởi tức giận mà giả như không giận thì không thể nào dạy tốt được học trò. Chúng ta khởi tức giận là để cho học trò cảnh giác đến, về sau không được tái phạm cái lỗi này nữa. Cho nên nhân sinh như diễn kịch, đáng diễn như thế nào thì nên diễn như thế đó. Cho nên tôi đối với đứa cháu này của tôi, tôi chính là diễn phản diện, mẹ của chú là chánh diện. Phản diện cùng chánh diện nhất định phải phối hợp được tốt. Tôi nhớ lại cũng là mấy năm về trước, hôm đó là đêm đón giao thừa, ăn cơm ở nhà chúng tôi, chú nhỏ này vừa cầm đũa lên liền cầm sát ở đầu đũa để gắp thức ăn. Tôi liền nói với bé “Vĩ à! Cầm như vậy có vi khuẩn, con cầm đũa thì nhất định phải cầm ở bên trên”. Chú nhìn vào tôi, lại đưa tay cầm xuống phía dưới. Tôi rất có lòng nhẫn nại, tôi lại nói “Cầm như vậy sẽ có vi khuẩn, cho nên con phải cầm lên phía trên”. Chú lại nhìn vào tôi, tuy là chú không nói lời nào, bạn biết được là cái ý gì hay không? Chú muốn nói “Để xem ông có mức nhẫn nại đến cỡ nào!”. Rất nhiều trẻ nhỏ muốn xem mức nhẫn nại của cha mẹ. Ngay khi chúng vừa qua mức hạn chế của bạn, thì chúng liền có thể muốn gì được nấy đối với bạn. Bạn liền sẽ từng bước nhượng bộ, chúng có thể dùng tình cảm để uy hiếp bạn. Tôi thấy ba lần khuyên chú ấy không ích gì, tôi lập tức bồng chú ấy lên, đi về phía phòng của tôi. Tại vì sao phải đi về hướng phòng của tôi? Phải cắt đứt hết tất cả viện binh của chú ấy thì chú mới biết là sắp có việc không lành rồi. Khi tôi liền bồng chú ấy đi, mẹ tôi lập tức nói “Sắp đón giao thừa rồi, đừng có đánh mà!”. Có nên đánh hay không? Lẽ nào sắp đón giao thừa phạm sai lầm thì không cần xử phạt? Như vậy thì trẻ nhỏ căn bản sẽ không biết qui củ ở chỗ nào. Hiện tại có rất nhiều phụ huynh, vào ngày thứ Bảy, ngày Chủ nhật thì có thể ngủ đến giữa trưa. Có tình huống này hay không? Năm ngày thì họ bình thường, thứ Bảy và Chủ nhật thì không bình thường, đời sống của họ liền lộn xộn lên, thì không có qui củ. Cho nên hiện tại khi thứ Hai đi học, biểu hiện của học trò lười nhác hơn. Cho nên qui tắc, qui định không thể bởi vì bất cứ tình huống nào mà thay đổi, nếu không thì trẻ nhỏ nhất định sẽ lười nhác, không nỗ lực, nhất định sẽ đi đến chỗ vui chơi mà không tuân thủ qui tắc. Tôi giao phó với chị tôi, cho dù chị dẫn nó đi leo núi, đi ra ngoài chơi vài ngày, mỗi ngày nhất định phải cố định, đem theo những Kinh điển để học thuộc lòng. Phải học thuộc lòng! Như vậy thì trong lòng trẻ nhỏ sẽ hiểu rõ, cho dù ở trong nhà hay ở bên ngoài, bài tập học tập của chính mình đều phải làm cho tốt. Ngay khi nguyên tắc của bạn càng rõ ràng, chúng càng cảm thấy đó là bổn phận của chúng. Chúng sẽ không có tâm cầu may. Chúng sẽ không ở đó mà nói “Mẹ ơi! Hôm nay thôi đi mà!”. Cái nguyên lý, nguyên tắc này nhất định phải nắm lấy. Ngay khi tôi bồng chú ấy đi vào phòng, kỳ thật vào lúc đó quan trọng nhất là phải để cho chú ấy biết chính mình sai rồi. Có phải chúng ta thích trừng phạt trẻ nhỏ hay không? Không phải vậy! Cho nên tôi liền nói với chú “Con có khóc cũng không hề gì, con khóc được càng lớn tiếng, cậu sẽ trừng phạt con càng nặng”. Kết quả khi bạn vừa nói như vậy thì chúng sẽ khóc càng lớn tiếng, bạn liền đánh chúng một cái. Kỳ thật lúc đó chú ấy còn mang tã lót, cơ bản là sẽ không đau, chỉ là khí thế này của bạn làm cho chúng chấn động ngay. Bạn liền nói với chúng “Nông nổi tuyệt đối không thể đạt đến mục đích của con, hôm nay con có khóc thế nào cũng không ích gì đâu”. Ngay khi bạn rất kiên định, chúng vừa nghe thì chúng hiểu là phương pháp của chúng như vậy tuyệt đối không thể nào đạt đến được mục đích của chúng. Chúng liền sẽ không khóc. Ngay khi chúng không khóc nữa, vào lúc này chúng ta liền nói với chúng, đem đạo lý giảng nói rõ ràng cho chúng nghe “Cậu dạy con như vậy là muốn tốt cho con, con phải nên tiếp nhận lời dạy dỗ của người lớn”. Khi bắt đầu rất hung nhưng bây giờ biến thành rất từ ái. Sau khi giảng cho chú nghe rồi, tôi liền đi ra, phản diện đã diễn xong rồi. Ai sẽ diễn tiếp? Chánh diện phải lên diễn tiếp. Cho nên chị tôi liền đi đến. Khi chị tôi vừa đi đến, chú nhỏ liền chạy đến trước mặt chị, liền ôm lấy chị khóc tức tưởi. Chị tôi lập tức liền nắm nó lại “Con vừa phạm phải lỗi lầm gì?”. Phải để trẻ nhỏ tự mình nói. Chú không nói, lại tiếp tục ôm lấy chị tôi. Chị vẫn là rất kiên trì, lại hỏi con trai là “Con vừa phạm phải sai lầm gì?”. Phải để trẻ nhỏ tự mình nói ra, phải để ngay trong ký ức của chúng không thể chứa đựng việc bị trừng phạt, mà phải chứa đựng việc chính mình phạm phải những lỗi lầm gì. Sau khi nói xong, chị của tôi liền nói với con của mình “Con phải đi xin lỗi cậu ngay!”. Mẹ chú còn muốn chú phải đến xin lỗi tôi. Đây chính là tìm cơ hội để giáo dục, tạo thành một kết thúc rất đẹp. Rất nhiều bậc làm cha mẹ dạy con chỉ là trừng phạt là xong, trút hết tức giận thì thôi, đều không hề làm động tác kết thúc. Cho nên ngay trong ký ức của trẻ nhỏ, chúng chỉ cảm giác tính khí của cha rất không tốt, tính khí của mẹ rất không tốt. Cho nên ân đức và uy nghiêm phải đồng nhau, hai mặt này kết hợp phải cẩn thận. Vậy hiện tại phản diện có người diễn hay không? Người cha hiện tại có chịu diễn phản diện hay không? Không chịu làm. Tại vì sao người cha hiện tại không chịu diễn phản diện? Bởi vì họ làm việc rất bận rộn, cảm thấy rất thiếu sót đối với con trẻ, khó gần gũi trẻ nhỏ. Họ đều mong muốn trẻ nhỏ nở nụ cười, cho nên mỗi lần họ quay về nhà, thì mang về tặng phẩm, đồ chơi. Không chỉ không diễn phản diện, mà họ đều là diễn chánh diện. Sau đó trẻ nhỏ vừa chạy đến “Ba ba thật tốt!”, vội vàng ôm lấy đồ chơi rồi đi. Một lần rồi hai lần, hai lần rồi ba lần, đều là như vậy, bạn chỉ mang tặng vật về cho trẻ nhỏ. Trải qua hai ba tháng, trẻ nhỏ này lao đến “A! Ba ba!”, chúng không phải nhìn vào bạn, chúng nhìn vào tặng vật, ôm lấy quà rồi bỏ đi. Đột nhiên có một hôm bạn trở về mà không có tặng vật, chúng nói “Vì sao ba về mà không có thứ gì hết vậy?”. Cho nên không thể dùng vật chất để xây dựng quan hệ cha con, như vậy thì thật không tốt. Phải nên dùng sự quan tâm, thương yêu của bạn để xây dựng quan hệ cha con. Người cha không diễn phản diện thì ai diễn? Người mẹ diễn à? Thiên tính của người nữ là tương đối nặng tình cảm, đều rất là quan tâm đối với trẻ nhỏ. Cho nên các cô diễn chánh diện là tự nhiên nhất. Nhưng hiện tại người mẹ không chỉ diễn chánh diện, mà còn phải diễn cả phản diện nữa. Có rất nhiều cô sau khi đóng xong phản diện với trẻ nhỏ, trong lòng chính mình lại cảm thấy rất là đau xót là phải diễn phản diện, có thể chốc lát lại phải biến thành chánh diện. Có dễ diễn không? Thật khó diễn, vừa trút xong cơn giận, lại phải rất từ ái đối với trẻ nhỏ. Cho nên người nữ hiện tại, bệnh nghiêm trọng nhất là nội tiết không thông. Có phải vậy không? Thường hay phải diễn phản diện, bỗng chốc lại phải chuyển thành chánh diện, tạo thành áp lực rất lớn đối với thân tâm của các cô. Cho nên vẫn là người chồng diễn phản diện, bởi vì người nam thuộc cương, người nữ thuộc nhu. Có như vậy trẻ nhỏ mới không dễ dàng gây rối. Chúng ta nhớ lại lúc còn nhỏ, chỉ cần ánh mắt của cha trừng vào chúng ta một cái, chúng ta lập tức liền sẽ hiểu được cẩn trọng. Bởi vì những người cha thời hiện tại làm việc tương đối bận rộn nên tôi thường hay kiến nghị với họ là không nhất định phải dành nhiều thời gian dạy trẻ nhỏ, không phải thời gian rất dài thì trẻ nhỏ mới cảm nhận được mà bạn phải rất quan tâm đến chúng. Quan trọng nhất là bạn có cái tâm này hay không. Nếu như mỗi ngày bạn bỏ ra mười phút, trong mười phút này, ca nhạc phải tắt đi. Trong khoảng thời gian này chính là thời gian bạn cùng ở chung với trẻ nhỏ của bạn, bạn phải đem sách Thánh Hiền ra, đem “Đức Dục Cố Sự” ra, mỗi ngày giảng cho chúng nghe hai điều. Bạn liên tục không ngừng làm như vậy, trẻ nhỏ sẽ cảm thấy bạn rất quan tâm đến chúng. Sau khi chúng nghe xong chuyện xưa rồi, khi đi đến trường học chúng sẽ kể với các bạn “Ba của mình mỗi ngày đều kể cho mình nghe hai câu chuyện”. Vậy các bạn học sẽ có cái nhìn kính phục. Sau đó chúng sẽ nói “Nào! Mình sẽ kể cho bạn nghe hai câu chuyện này”. Đồng thời bạn huấn luyện chúng làm thế nào đem những giáo huấn của Thánh Hiền cùng chia sẻ với mọi người. Cho nên quan trọng nhất là bạn phải có cái tâm này. Trích CON ĐƯỜNG ĐẠT ĐẾN NHÂN SINH HẠNH PHÚC Xem thêm các chủ đề tạo bởi catbui01 Các chủ đề tương tự - “quy Tắc Trong Bữa Ăn” Trẻ Cần Được Dạy Ngay Từ Khi Còn Nhỏ Là Gì? - Dạy Trẻ Trồng Cây Thao Tác Nhỏ Nhưng Sẽ Là Bài Học Lớn Cho Trẻ - Một Chút Kinh Nghiệm Nho Nhỏ Nuôi Dạy Trẻ Thông Minh Sáng Tạo - 9 Trò Chơi Giúp Trẻ Phát Triển Trí Thông Minh Từ Khi Còn Nhỏ Các Mom Lên Biết - Có Nên Cho Pé Tập Nuôi Thú Cưng Từ Nhỏ? neko12364 Thành viên tập sự Tham gia 18/8/2017 Bài viết 4 Đã được thích 2 Điểm thành tích 1 cảm ơn chủ thớt, đúng thứ mình cần Chia sẻ trang này Bạn đang chọn từ điển Việt-Trung, hãy nhập từ khóa để tra. Định nghĩa - Khái niệm có cương có nhu tiếng Trung là gì? Dưới đây là giải thích ý nghĩa từ có cương có nhu trong tiếng Trung và cách phát âm có cương có nhu tiếng Trung. Sau khi đọc xong nội dung này chắc chắn bạn sẽ biết từ có cương có nhu tiếng Trung nghĩa là gì. 绵里藏针 《形容柔中有刚。》 Nếu muốn tra hình ảnh của từ có cương có nhu hãy xem ở đâyXem thêm từ vựng Việt Trung cà phê hòa tan tiếng Trung là gì? thiết huyền tiếng Trung là gì? nhập siêu tiếng Trung là gì? bất tín nhiệm tiếng Trung là gì? người gây nên hoả hoạn tiếng Trung là gì? Tóm lại nội dung ý nghĩa của có cương có nhu trong tiếng Trung 绵里藏针 《形容柔中有刚。》 Đây là cách dùng có cương có nhu tiếng Trung. Đây là một thuật ngữ Tiếng Trung chuyên ngành được cập nhập mới nhất năm 2023. Hôm nay bạn đã học được thuật ngữ có cương có nhu tiếng Trung là gì? với Từ Điển Số rồi phải không? Hãy truy cập để tra cứu thông tin các thuật ngữ chuyên ngành tiếng Anh, Trung, Nhật, Hàn...liên tục được cập nhập. Từ Điển Số là một website giải thích ý nghĩa từ điển chuyên ngành thường dùng cho các ngôn ngữ chính trên thế giới. Tiếng Trung hay còn gọi là tiếng Hoa là một trong những loại ngôn ngữ được xếp vào hàng ngôn ngữ khó nhất thế giới, do chữ viết của loại ngôn ngữ này là chữ tượng hình, mang những cấu trúc riêng biệt và ý nghĩa riêng của từng chữ Hán. Trong quá trình học tiếng Trung, kỹ năng khó nhất phải kể đến là Viết và nhớ chữ Hán. Cùng với sự phát triển của xã hội, công nghệ kỹ thuật ngày càng phát triển, Tiếng Trung ngày càng được nhiều người sử dụng, vì vậy, những phần mềm liên quan đến nó cũng đồng loạt ra đời. Chúng ta có thể tra từ điển tiếng trung miễn phí mà hiệu quả trên trang Từ Điển Đặc biệt là website này đều thiết kế tính năng giúp tra từ rất tốt, giúp chúng ta tra các từ biết đọc mà không biết nghĩa, hoặc biết nghĩa tiếng Việt mà không biết từ đó chữ hán viết như nào, đọc ra sao, thậm chí có thể tra những chữ chúng ta không biết đọc, không biết viết và không biết cả nghĩa, chỉ cần có chữ dùng điện thoại quét, phền mềm sẽ tra từ cho bạn. Hai yếu tố Cương, Nhu trong võ thuật đã được đề cập tới rất nhiều với tính cách đặc trưng của các võ phái. Có một số bộ môn thể hiện rất rõ nguyên lý này, chẳng hạn Thiếu Lâm, Karate, Taekwondo…thuộc Cương phái; Jujitsu, Hiệp Khí đạo… thuộc Nhu phái. Nguyên lý bất phân tranh trong võ đạo chân chính Ứng dụng các nguyên lý vào kỹ thuật hóa giải đòn thế Aikido Theo quan niệm thông thờng, võ phái nào lấy sức mạnh làm chủ yếu cho các đòn thế đợc chỉ danh Cương, ngược lại lấy sự mềm dẻo làm gốc được gọi là Nhu. Mỗi võ phái đều có lý do chọn lựa cương tính hoặc nhu tính như một biểu tượng và làm nền tảng xây dựng một hệ thống triết lý riêng, một hệ thống các đòn thế đặc thù để huấn luyện môn sinh về cả hai phương diện tinh thần lẫn thể chất. Ý niệm Cương Nhu bắt nguồn từ trạng thái xung khắc của vạn vật thiên nhiên. Sự tương tác của vạn vật dị tính thường sinh tạo kết quả. Các bậc thầy võ thuật suy ngẫm trên kết quả đó để rút tỉa những kinh nghiệm xử thế hoặc xác định cho mỗi tính chất Cương Nhu một giá trị ứng dụng trong các cuộc đấu tranh sinh tồn. Yếu tố Cương – Nhu thể hiện ngay trong tự nhiên Cương gọi nôm na là Cứng. Nhu là mềm, hai tính từ phản nghĩa dùng để chỉ đặc tính của vật chất, hai khuynh hướng khó hoặc dễ biến thái dưới ảnh hưởng của một ngoại nguyên nhân. Hai chữ Cương Nhu còn được dùng để gián tiếp chỉ những trạng thái tương phản như mạnh yếu, lớn nhỏ, cao thấp, sáng tối, nóng lạnh, nhanh chậm, động tĩnh, âm dương… Do sự dị biệt trạng thái mà sinh ra xung khắc và từ xung khắc thôi thúc xung đột, cho nên sự tương tranh triền miên trong xã hội loài người, loài thú hay thiên nhiên, vì thế vẫn được công nhận như một sự kiện đương nhiên khi chưa có năng lực nào khả dụng đồng nhất hoá các đặc tính và san bằng các dị biệt của các trạng thái vạn vật. Các phương thức đấu tranh vì thế được để ra và dù ngã theo khuynh hướng nào, Cương hay Nhu, đều vẫn được xem như hành vi hợp lý bắt buộc phải có. Phái Cương căn cứ trên các quan cách thiên nhiên hoặc các kinh nghiệm sống và quả quyết chỉ có Cương mới thắng được Nhu. Cương biểu thị sự cứng, cao, động, nhanh, mạnh, nóng, tính chủ động và bành trướng trong các tương tác thiên nhiên… Trong quần tụ thảo mộc, cây cao che lấp ánh sáng mặt trời không cho cây thấp phát triển chứng tỏ cao lấn thấp. Gió mạnh làm gãy đổ cây to chứng tỏ mạnh hơn yếu, thác nước lay chuyển đá, xói mòn núi chứng tỏ động hơn tĩnh. Trong xã hội loài thú cũng vậy, khi các điều kiện sinh hoạt như nhau, loài thú mạnh bao giờ cũng khắc phục được thú yếu để chiếm vai độc tôn và hùng cứ một khu vực. Sự đào thải dần dần những loài thú yếu chỉ vì đó được xem như một hiện tượng tự nhiên. Đối với xã hội loài người, quan niệm “mạnh được yếu thua” vẫn còn duy trì từ xưa đến nay vì lịch sử đấu tranh nhân loại cũng đã dẫn chứng rằng địa vị thống trị luôn nằm trong tay người, bộ lạc hay quốc gia có thế lực. Giá trị của Cương tính như vậy nên phái Cương chủ trọng lấy cứng, mạnh làm căn bản. Một võ sĩ thuộc môn phái phải chứng tỏ Cương tính trong tư tưởng, ngôn ngữ cũng như hành động để cố gắng diễn đạt hùng khí của đức dũng và phát huy đúng mức tinh hoa của võ phái trong nghệ thuật cũng như trong đời sống bởi Cương biểu tượng sự hào hùng, lòng cương quyết và ý chí sắt đá. Các võ phái Karate Nhật Bản, Taewondo Hàn Quốc, Thiếu Lâm Trung Hoa là đại diện cho Cương phái hiện nay. Các võ phái này chú trọng đặc biệt đến tính cách tích cực vì khai triển từ những sức mạnh nội tại để giải quyết mọi vấn đề một cách nhanh chóng. Nói chung, bất cứ đòn thế nào cũng biểu tượng sức mạnh như vũ bão, sự nhanh nhẹn như điện chớp, sự cứng như sắt thép. Hai môn Nội công và Ngoại công được các phái võ này luyện tập thường xuyên và được coi như phương pháp hoàn hảo để phát triển cường lực cơ thể. Một võ sĩ đạt đến trình độ cao cấp có thể dung tay bóp nát chai thủy tinh để thị oai hoặc bằng một tiếng thét có thể làm thay đổi lập trường của đối phương mà không cần phí công giao tranh. Các võ sĩ thuộc phái Cương luôn luôn tấn công và vận dụng sức mạnh để đàn áp đối thủ như hình ảnh con cọp vồ hoặc đại bàng tung cánh, khí thế hùng mạnh và oai dũng vô cùng. Phái Nhu thì chủ trọng ngược lại, quan niệm chỉ có mềm dịu mới thắng được cứng rắn. Và chứng dẫn rằng trong thiên nhiên cái gì mềm dịu đều tượng trưng cho sinh tồn là trường cửu, ví như nước chảy đá mòn, tác dụng đó thong dong lặng lẽ, biểu lộ một tính cách vừa thanh tao vừa tế nhị của đức Nhu. Sirobei Akiyama, một lương y nổi danh của Nhật thường trầm tư về cái yếu của con người trong vũ trụ đã chỉ cho thấy giá trị của tính Nhu qua hình ảnh cây liễu dưới cơn bão tuyết tại đền Dazuifu. Ông rất đỗi ngạc nhiên khi mục kích những cành cây to cứng đều bị gãy đổ vì sức mạnh và sức nặng của gió tuyết, trừ những cành liễu mềm yếu vẫn trơ gan. Tuyết càng phủ, cành liễu càng dịu dàng hơn, cong trĩu xuống, chịu đựng một áp lực nặng mà hình dáng vẫn ung dung để giữ nguyên sự sống vẹn toàn. Chính nhờ suy ngẫm này mà ông đã đưa Nhu tính vào môn võ Nhu Thuật Ju-jitsu của ông. Có câu chuyện thần thoại về Thần Gió và Thần Mặt Trời cùng trổ tài lột áo người bộ hành chứng tỏ sự tác động chậm chạp, thong thả vẫn hơn sự hùng hổ, ào ạt. Vì Thần Gió càng hùng hổ thổi bao nhiêu, ngời bộ hành càng quấn chặt áo vào người bấy nhiêu. Đến khi thần Mặt Trời rọi ánh nắng khiến người khách bộ hành phải cởi áo ra. Giá trị của Nhu tính như vậy nên phái Nhu chủ trọng lấy sự dịu dàng làm gốc. Càng mềm dịu bao nhiêu càng dễ thắng lợi bấy nhiêu. Tiêu biểu cho Nhu phái hiện nay có thể kể Nhu đạo, một môn võ thuật tự vệ không khí giới, không câu nệ đến vấn đề mạnh hay yếu, nặng nhẹ , cao thấp, vừa là một môn thể thao thuần tuý áp dụng những phương pháp thuần lý của sự thăng bằng. Căn bản kỹ thuật Nhu đạo được xây dựng trên hai nguyên lý sức mạnh bằng cách lợi dụng đòn của đối phương, tạo các thế mất thăng bằng cho đối thủ để quật ngã. Nhằm xoá bỏ sự bất công của thiên nhiên về thể lực, giúp cho người có tầm vóc nhỏ chế ngự được kẻ to lớn hơn, Nhu đạo thường nghiên cứu và biến chế những đòn thế căn cứ trên các nguyên tắc đòn bẩy, các định luật về thăng bằng và chuyển động để chọn lựa vị trí thích đáng hữu hiệu. Đòn thế ở đây cũng giống như mưu chước mà một người dù nhỏ yếu một khi đã thuần thục kỹ thuật và thấm nhuần triết lý Nhu đạo vẫn có thể khắc ngự và chiến thắng đối thủ. Cho nên câu “dụng trí bất dụng lực” mà Nhu đạo áp dụng như một phương châm đã nói lên ý nghĩa sâu xa đó. Từ theo nhận định giá trị của Cương Nhu trong võ thuật cũng như trong đời sống thực tế mà mỗi võ phái có chủ trương xây dựng sắc thái riêng với đặc tính chủ yếu mà họ chọn làm căn bản. Tuy nhiên, theo kết quả nghiên cứu và phân tích các đòn thế căn bản của từng võ phái, người ta có thể kết luận rằng không một võ phái nào khai thác đặc tính chủ yếu đến mức tuyệt đối, có chăng chỉ là chú trọng và khai thác đặc biệt đặc tính này mà coi nhẹ đặc tính kia. Cho nên người ta vẫn thấy có sự pha trộn giữa hai yếu tố trong kỹ thuật. Cương Nhu là hai ý niệm tương đối cũng như sự tương đối của hai thể Động Tĩnh. Sức mạnh yếu trong một cuộc tương tranh cũng vẫn tuân theo định luật tương đối như thế. Hiểu theo quan niệm cơ học thì Cương có thể biểu thị như một lực bộc phát để gây thành quả và Nhu như một lực tiềm ẩn phản đối với một áp lực. Cả hai đều là Năng Lực, nhưng một bên mang tính động, một bên mang tính Tĩnh, ví như động năng và thế năng trong môn động lực học vậy. Ngoài ra bởi Âm Dương Tĩnh Động tương khắc mà lại tương hoá nên khi đã tương hợp rồi thì trong Dương lại có Âm và trong Âm có Dương, cũng như một võ sĩ phái Cương khi đã đạt đến trình độ cao thủ thì thường biểu lộ Nhu hoà trong ngôn ngữ, phong cách, ngược lại trong nghệ thuật của một cao thủ phái Nhu vẫn tiềm ẩn Cương tính sức mạnh của Khí tuôn chảy trong tay chân như một lõi thép trong một khúc cao su mềm. Nếu chỉ có Cương mà không có Nhu sẽ thiếu linh hoạt biến hoá, đôi lúc cứng nhắc và giảm bớt sự tiến bộ. Trái lại, chỉ có Nhu mà không có Cương sẽ mất hiệu lực tối đa. Hơn nữa, Nhu chỉ có thể hoá giải chứ không khắc chết, thụ động nhiều hơn tích cực nên khi không có Cương tính, môn võ sẽ mất cái hùng khí của đức Dũng và không phát huy đầy đủ tinh hoa của nghệ thuật cũng như của tư tưởng. Thư viện võ thuật This site uses cookies to help personalise content, tailor your experience and to keep you logged in if you register. By continuing to use this site, you are consenting to our use of cookies. Accept Learn more…

trong nhu có cương