tiểu tình thơ của kỷ tiên sinh

Khi Thạch Hạo trùng kích Tiên Vương cảnh bị Tam Đại Tiên Vương vây giết mất mạng, Thanh Y khóc vô cùng thương tâm, nàng hối hận, vì không có ở bên cạnh Thạch Hạo. Năm mươi vạn năm sau Thạch Hạo thức tỉnh, hắn đi vào Tiên vực trấn áp Tam Đại Tiên Vương, lần thứ hai tại Bàn Vương thành, Thanh Y cùng Hoang gặp lại nhau, nàng có rất nhiều lời muốn nói. - Nghệ thuật thơ văn: Bút pháp trữ tình nồng đậm hơi thở cuộc sống, đậm đà sắc thái Nam Bộ, lối thơ thiên về kể mang màu sắc diễn xướng. Tác phẩm của Nguyễn Đình Chiểu Lục Vân Tiên sáng tác trước khi Pháp xâm lược Nam Kỳ, có tính chất tự truyện. Dương Từ Hà Mậu (chưa xác định thời điểm sáng tác) Việt Bắc (Trích) Tố Hữu. I- MỤC TIÊU BÀI HỌC: 1- Kiến thức: Giúp HS : - Nắm được những nét chính trong đường đời, đường cách mạng, đường thơ của Tố Hữu - nhà hoạt động cách mạng ưu tú, một trong những lá cờ đầu của nền văn nghệ cách mạng Việt Nam. 1. Cách tắt thông báo sinh nhật trên Zalo. Đầu tiên, anh em mở Zalo trên điện thoại lên và chọn qua mục Thêm ở phía dưới. Sau đó, anh em tiếp tục chọn vào biểu tượng Cài đặt trên góc trên bên phải. Bước 1: Ở trong phần Cài đặt, anh em chọn tiếp vào Quyền riêng tư - Câu thơ nhắc nhớ lại ý nguyện, quyết tâm ra đi một thời của đoàn quân Tây Tiến: "người đi không hẹn ước", còn là sự tiếc thương những đồng đội đã hi sinh "thăm thẳm một chia phôi". - Niềm thương, nỗi nhớ, tình cảm gắn bó của tác giả luôn gửi lại nơi đoàn quân Tây Tiến: và vùng rừng núi Tây Bắc "Ai lên Tây Tiến / Hồn về Sầm Nứa chẳng về xuôi" Bản tin trưa 10/10/2022. Triều cường cao kỷ lục, TP. Cần Thơ cho học sinh nghỉ học. Thứ Hai 10/10/2022 , 12:04 (GMT+7) Việt Nam - Phần Lan cam kết hợp tác chống biến đổi khí hậu. Triều cường cao kỷ lục, TP. Cần Thơ cho học sinh nghỉ học. Đại học Thủy lợi khai giảng năm Siêu Thì Vay Tiền Online. "Tôi tin tưởng, điều bí mật này còn có sức thuyết phục hơn so với việc tôi cứu tiểu thư Kỷ Hàm."Cô cầm ly nước trước mặt lên, nhấp một ngụm nước, trên môi giữ nguyên nụ cười “Anh có thể không quan tâm đến chính mình, nhưng anh tuyệt đối sẽ quan tâm đến người ngoài nói nọ nói kia và chỉ chỉ chỏ chỏ với tiểu thư Kỷ Hàm, tôi nói có đúng không? Kỷ tiên sinh."Giọng nói của cô rất êm tai, nhẹ nhàng mềm mại, giống như nũng nịu, khó có thể làm người bỏ qua nói một hơi, suy luận rõ ràng, logic mạch cần phải nói, lợi dụng điểm yếu để uy hiếp người khác là như thế này mà!Giỏi hơn rất nhiều so với những cô gái tuổi tầm hai mươi, chỉ biết ăn uống vui ra lão hồ ly Kiều Minh Chương kia dạy con rất tốt, không ném mặt mũi của Kiều gia Vân Thâm dập tắt điếu thuốc lá trong tay, đứng lên, chống tay lên bàn, cơ thể cao lớn gần như lập tức bao phủ lấy người mặt đẹp trai của anh dần sát lại, phả khói thuốc vào trên mặt cô, cô đưa tay ra muốn xua khói thuốc theo bản năng, lại bị anh giữ lại, lực đạo lớn như muốn bóp nát xương của cô."Kiều Mạn, cô nghĩ mình nói vậy tôi sẽ chấp nhận để cô định đoạt, trở thành con rối của cô à?"Kiều Mạn bị đau không nhịn được cau mày khẽ kêu lên, nâng mi mắt lên đón lấy ánh mắt của anh, cô rõ ràng nhìn thấy cảm xúc chán ghét trong đôi mắt của biết mình đã hoàn toàn chạm đến giới hạn cuối cùng của Kỷ Vân Thâm, Kỷ Hàm chính là giới hạn cuối cùng của anh."Tất nhiên anh sẽ không sợ, thế nhưng cá và tay gấu không thể có được cả hai, Kỷ tiên sinh, một bên là người mình yêu nhất, một bên là máu mủ thân thiết nhất, mặc kệ là làm ai thất vọng, anh sẽ đều khó chọn lựa. Cưới tôi, anh có thể thoải mái giải quyết vấn đề khó khăn này, anh có thể đưa ra lời giải thích thuyết phục với cả hai bên, sao anh lại không..."Còn chưa dứt lời, anh vung tay, cưỡng ép quăng cô đến trước cửa sổ sát đất, đè cả người cô vào trên kính."À? Ở Lâm thành này, danh viện thùy mị nết na có ở khắp nơi, nếu tôi muốn tìm một bia đỡ đạn, cần gì phải tìm loại phụ nữ tâm cơ, thâm trầm lại giả tạo như cô?""Danh tiếng của tôi..."Kiều Mạn cô chịu đựng cơn đau dữ dội truyền tới từ cằm, nói rõ ràng từng chữ một “Vừa có thể tạo ra sự ngăn cách với Kỷ lão phu nhân, lại có thể trở thành viên thuốc an thần cho tiểu thư Kỷ Hàm."Kỷ Vân Thâm nghe thấy vậy, trong đầu bỗng hiện ra mấy chữ, trù mưu đã lâu, có chuẩn bị mà mặt với sự khó dễ do anh gây ra, cô còn có thể ung dung cơ trí hóa giải nguy cơ trong lúc chuyện trò vui vẻ với anh, thậm chí còn không tiếc tự bôi đen danh tiếng, cô đã chuẩn bị bao nhiêu lâu rồi, mới có thể trấn định được thế này?Anh thừa nhận, lời nói của cô, thật sự khơi gợi hứng thú trong anh buông lỏng cằm cô ra, móc bao thuốc từ trong túi quần, lấy một điếu thuốc ra nhẹ nhàng bóp đầu thuốc, rồi cứ cầm trên tay “Kiều Mạn, nói đi, tại sao lại là tôi?"Nếu cô chỉ muốn tìm một núi dựa, không nhất định phải tìm có ý muốn hợp tác, vậy anh phải thấy đầy đủ thành dụ như ——Mục đích thật sự của cô, cùng với ý định ban đầu đằng sau mục đích tóc dài của Kiều Mạn bị hành động vừa nãy của anh làm hơi rối, nhưng khuôn mặt lớn chừng bàn tay lại không có vẻ chật vật gì cả, ngược lại mang đến cho người ta hình ảnh đẹp đến kinh tâm động chỉnh trang lại mình, nịnh hót nói “Đại thiếu gia Kỷ Vân Thâm của Kỷ gia là người có thân phận tôn quý ở Lâm thành, là tình nhân trong mộng hoàn mỹ của vô số phụ nữ, là người đàn ông cực phẩm mà biết bao danh viên trong xã hội thượng đánh nhau vỡ đầu để truy đuổi, bắt được anh, giống như là bắt được toàn thế giới.""Nếu phải liên hôn kinh tế, mới có thể giúp tôi đứng vững gót chân ở trong gia tộc, vậy tại sao tôi lại không chọn một người đàn ông vừa có thể cho mình vinh dự lại vừa có thể cho mình mặt mũi chứ?""Kỷ tiên sinh, bây giờ tôi không cần phải tự làm khó dễ bản thân mình!"Tuy anh trầm mặc lắng nghe, nhưng biểu tình của anh, dường như khá hài lòng với đáp án ra cô làm ra vẻ yếu thế, rất có hiệu nhưng trong lòng vẫn không nhịn được chửi rủa chủ nghĩa nam quyền của anh. Sáu giờ tối, khách sạn đêm dần buông, mưa xuân bay bay ngoài cửa sổ, để lại vết hơi nước mơ hồ ở trên nay là tiệc sinh nhật hai mươi tuổi của Kỷ Hàm chưởng thượng minh châu của Kỷ gia, khách mời ở trong phòng tiệc như mây, tất cả các nhân vật nổi tiếng trong hai giới chính thương của Lâm thành đều đến mô bữa tiệc lớn thế này, có thể thấy người Kỷ gia sủng ái Kỷ Hàm đến mức Mạn ưu nhã cầm ly cao cổ trong tay, người mặc dạ phục màu trắng sữa, tựa vào trên cây c ... Tác giả Tần Nhược HưThể loại Ngôn tình hiện đại, quân nhân, hào môn thế gia, ngược sủng đan xen, cưới trước yêu sau, nữ mạnh mẽ, nam thâm tình, một đời một kiếp....Văn ánĐến bên anh vì cùng đường bí lối lại là bắt đầu cũng là kết thúc khúc ái tính si đầu câu chuyện, Kiều Mạn là một trong những thiên kim tiểu thư danh giá nổi tiếng, Kỷ Vân Thâm là hào môn hàng đầu ai ai cũng số đã định, Kỷ tiên sinh cười phong độ nhẹ nhàng “Kiều tiểu Thư, tôi nợ cô một ân huệ, giờ cô muốn gì?”Cô nở một nụ cười rạng rỡ và dứt khoát nói về những mong muốn của mình “Tôi muốn thân phận Kỷ phu nhân.” Sương khói mờ nhạt, các đường nét của khuôn mặt Kỷ tiên sinh cũng càng trở nên mơ hồ. Kỷ tiên sinh nói “Kiều Mạn, cô quá tham lam rồi.”Một số người nói rằng quý cô thượng lưu như Kiều Mạn giống như một loại bệnh dịch ở Lâm Thành, và mọi người đều khó có thể tránh lại đã nắm được trái tim của thương giới xuất chúng Kỷ Vân Thâm, và trở thành Kỷ phu nhân mà mọi người đều ca ngày cưới, pháo hoa của thành phố chiếu sáng cả bầu trời đêm, ánh sáng khiến mọi người không thể mở mắt....Sau cưới ba tháng, Kiều gia danh môn hiểm hách Lâm Thành suy yếu, người đời thổn thức đồng thời cũng chờ đời người con rể trứ danh của Kiều gia - Kỷ Vân Thâm ra tay cứu ngờ lại đợi được câu chuyện của nữ nhân vật chính Kiều Mạn chủ động đưa một tờ giấy ly tiên sinh nhận lấy, xé nát “Quên nói cho em biết, Kỷ gia không có tập quán ly lị.”Cô khóc nhưng khóe miệng lại mang theo nụ cười quật cường “Có thể làm sao đây? Tôi không yêu anh!”“Vậy thì đợi đến khi nào yêu thì thôi...”Nhón chân lên, cô nhẹ nhàng hôn lên góc môi anh và nói “Kỷ Vân Thâm, anh sẽ hối hận!”... Thể loại Ngôn tình hiện đại, quân nhân, hào môn thế gia, ngược sủng đan xen, cưới trước yêu sau, nữ mạnh mẽ, nam thâm tình, một đời một kiếp....Văn ánĐến bên anh vì cùng đường bí lối lại là bắt đầu cũng là kết thúc khúc ái tính si đầu câu chuyện, Kiều Mạn là một trong những thiên kim tiểu thư danh giá nổi tiếng, Kỷ Vân Thâm là hào môn hàng đầu ai ai cũng số đã định, Kỷ tiên sinh cười phong độ nhẹ nhàng “Kiều tiểu Thư, tôi nợ cô một ân huệ, giờ cô muốn gì?”Cô nở một nụ cười rạng rỡ và dứt khoát nói về những mong muốn của mình “Tôi muốn thân phận Kỷ phu nhân.” Sương khói mờ nhạt, các đường nét của khuôn mặt Kỷ tiên sinh cũng càng trở nên mơ hồ. Kỷ tiên sinh nói “Kiều Mạn, cô quá tham lam rồi.”Một số người nói rằng quý cô thượng lưu như Kiều Mạn giống như một loại bệnh dịch ở Lâm Thành, và mọi người đều khó có thể tránh ... lại đã nắm được trái tim của thương giới xuất chúng Kỷ Vân Thâm, và trở thành Kỷ phu nhân mà mọi người đều ca ngợi .Vào ngày cưới, pháo hoa của thành phố chiếu sáng cả bầu trời đêm, ánh sáng khiến mọi người không thể mở mắt....Sau cưới ba tháng, Kiều gia danh môn hiểm hách Lâm Thành suy yếu, người đời thổn thức đồng thời cũng chờ đời người con rể trứ danh của Kiều gia - Kỷ Vân Thâm ra tay cứu ngờ lại đợi được câu chuyện của nữ nhân vật chính Kiều Mạn chủ động đưa một tờ giấy ly tiên sinh nhận lấy, xé nát “Quên nói cho em biết, Kỷ gia không có tập quán ly lị.”Cô khóc nhưng khóe miệng lại mang theo nụ cười quật cường “Có thể làm sao đây? Tôi không yêu anh!”“Vậy thì đợi đến khi nào yêu thì thôi...”Nhón chân lên, cô nhẹ nhàng hôn lên góc môi anh và nói “Kỷ Vân Thâm, anh sẽ hối hận!”... Giới Thiệu Truyện Tác giả Tần Nhược Hư Thể loại Ngôn tình hiện đại, quân nhân, hào môn thế gia, ngược sủng đan xen, cưới trước yêu sau, nữ mạnh mẽ, nam thâm tình, một đời một kiếp.... Văn án Đến bên anh vì cùng đường bí lối lại là bắt đầu cũng là kết thúc khúc ái tính si mê. Mở đầu câu chuyện, Kiều Mạn là một trong những thiên kim tiểu thư danh giá nổi tiếng, Kỷ Vân Thâm là hào môn hàng đầu ai ai cũng biết. Duyên số đã định, Kỷ tiên sinh cười phong độ nhẹ nhàng “Kiều tiểu Thư, tôi nợ cô một ân huệ, giờ cô muốn gì?” Cô nở một nụ cười rạng rỡ và dứt khoát nói về những mong muốn của mình “Tôi muốn thân phận Kỷ phu nhân.” Sương khói mờ nhạt, các đường nét của khuôn mặt Kỷ tiên sinh cũng càng trở nên mơ hồ. Kỷ tiên sinh nói “Kiều Mạn, cô quá tham lam rồi.” Một số người nói rằng quý cô thượng lưu như Kiều Mạn giống như một loại bệnh dịch ở Lâm Thành, và mọi người đều khó có thể tránh được. Nhưng... lại đã nắm được trái tim của thương giới xuất chúng Kỷ Vân Thâm, và trở thành Kỷ phu nhân mà mọi người đều ca ngợi. Vào ngày cưới, pháo hoa của thành phố chiếu sáng cả bầu trời đêm, ánh sáng khiến mọi người không thể mở mắt. ... Sau cưới ba tháng, Kiều gia danh môn hiểm hách Lâm Thành suy yếu, người đời thổn thức đồng thời cũng chờ đời người con rể trứ danh của Kiều gia - Kỷ Vân Thâm ra tay cứu giúp. Không ngờ lại đợi được câu chuyện của nữ nhân vật chính Kiều Mạn chủ động đưa một tờ giấy ly dị. Kỷ tiên sinh nhận lấy, xé nát “Quên nói cho em biết, Kỷ gia không có tập quán ly lị.” Cô khóc nhưng khóe miệng lại mang theo nụ cười quật cường “Có thể làm sao đây? Tôi không yêu anh!” “Vậy thì đợi đến khi nào yêu thì thôi...” Nhón chân lên, cô nhẹ nhàng hôn lên góc môi anh và nói “Kỷ Vân Thâm, anh sẽ hối hận!” ... Cô dậy sớm, y tá bệnh viện lại gọi điện thoại tới, thúc giục nộp tiền tiền thuốc thang của này bên đó cho cô kỳ hạn, là một tuần chắc chắn không thể trông cậy gì vào Kiều Minh Chương, cũng không dám trông cậy toán trong đầu, cô gộp tất cả tiền tiết kiệm và tiền tiêu vặt trong mấy năm nay lại, mặc dù không tính là ít, nhưng trước khoản tiền chữa bệnh kếch xù cho mẹ, số tiền đó vẫn quá chiếc điện thoại di động trong tay, lần đầu tiên Kiều Mạn nếm được mùi vị bất cắn cắn môi, cúi đầu mở danh bạ ra, tìm kiếm dãy số, gọi điện thoại cho tất cả những bạn học trước kia chơi khá thân với mình, cuối cùng, câu trả lời không ngoại lệ đều là xin lỗi, thương mà không giúp được mở miệng mượn tiền, cô đã từng nghĩ sẽ được, thế nhưng chẳng mượn được đồng mà chẳng biết Kiều Mạn cô biến thành Đại tiểu thư Kiều gia có tiếng mà không có miếng, toàn bộ Kiều thị gần như đều nằm trong tay phòng nhì, rất có thể sau này không nhận lại được xu trăm nghìn, cô lấy gì để trả!Thật sự ứng với câu nói kia, có lẽ lúc bạn chán nản, đến cả quỷ cũng sẽ đi vòng quanh hít thật sâu, chuẩn bị nhấn gọi số điện thoại đã lâu rồi không gọi đến, điện thoại di động chợt chấn động, trên màn hình hiển thị hai chữ Đồng học đại học, Đồng Thấm Tiếu là hai người có quan hệ tốt nhất với cô, trong ba người, quan hệ giữa Đồng Thấm và Tiếu Mộng tốt hơn so với sau chuyện của Tiếu Mộng và Tương Anh Đông, cô cố tình né tránh Đồng không phải thật sự vào đường cùng, cô tuyệt đối sẽ không gọi cho Đồng Mạn do dự, vẫn nhấn nút trả lời “Mạn Mạn, vừa rồi tôi đang họp, điện thoại di động để chế độ im lặng không nghe được, cậu tìm tôi có chuyện gì không?""Không có gì, vô tình gọi nhầm thôi."Can đảm mượn tiền vừa nãy đã hoàn toàn biến mất, cô muốn mở miệng, lại thấy cực kỳ khó Thấm trầm mặc một lúc, chậm rãi nói “Mạn Mạn, sau khi về nước cậu đã tìm được việc chưa? Tôi biết bây giờ cậu không tốt lắm... tôi có việc làm, không biết cậu có không hứng thú không."Nói chuyện với người ở đầu điện thoại bên kia mười mấy phút, sau khi ngắt máy, Kiều Mạn đỡ trán, hơi nhức việc mà Đồng Thấm nói, là đi tiếp thị rượu vào buổi tối, nhiều tiền, lại dễ người đang cần tiền gấp như cô, công việc này có sức hấp dẫn rất nhưng kiêu ngạo từ trong xương, lại khiến cô chần ra mà nói, cô hy vọng mình có thể dựa vào năng lực của chính mình tìm được công việc lương cao hơn, mặc dù cô xuất thân danh môn, nhưng thành tích học tập của cô rất tốt, lúc đạt hạng nhất, là người đứng top của nhiên, có vẻ thực tế không cho cô có cơ hội kiểu bắt bẻ Mạn để điện thoại di động qua một bên, vừa xoay người, đã nhìn thấy người đàn ông đứng ở trước tủ rượu, đưa lưng về phía cô, rõ ràng, anh đang chọn đi xuống đây từ lúc nào? Đứng ở đó bao lâu rồi, đã nghe được bao nhiêu?"Xin lỗi, tầng hầm không có cửa." Anh nhìn thấy bóng người cô từ trên kính của tủ rượu, trong giọng nói không có chút áy náy bao giờ lòng cô hỗn loạn như lúc này, Kiều Mạn cầm túi xách trên ghế sa lon lên, bước nhanh ra này cô đã thể nghiệm rõ cảm giác ăn nhờ ở đậu....Ba ngày sau, Kiều Mạn mặc chiếc váy đầm dài màu hồng, xuất hiện ở trong bữa tiệc sinh nhật của Lâm Chính chùm pha lê trên trần nhà chiếu sáng khắp phòng, trong phòng khách, khách mời túm năm tụm ba uống rượu nói chuyện, hàn huyên đủ mọi chuyện trên phía có dãy đồ ăn tự phục vụ, trong góc còn có quầy ba hình tròn, Kiều Mạn ngồi ở trước quầy bar, giơ ly rượu chát trong tay, lặng lẽ nhìn về phía sàn Nam Thành đang ôm lấy Lâm Yên đi về phía Kỷ Vân Thâm, từ nét mặt không khó có thể nhìn ra, tâm tình của ba người đều khá tốt. Nhóm dịch Thất Liên HoaSáu giờ tối, khách sạn đêm dần buông, mưa xuân bay bay ngoài cửa sổ, để lại vết hơi nước mơ hồ ở trên nay là tiệc sinh nhật hai mươi tuổi của Kỷ Hàm chưởng thượng minh châu của Kỷ gia, khách mời ở trong phòng tiệc như mây, tất cả các nhân vật nổi tiếng trong hai giới chính thương của Lâm thành đều đến mô bữa tiệc lớn thế này, có thể thấy người Kỷ gia sủng ái Kỷ Hàm đến mức Mạn ưu nhã cầm ly cao cổ trong tay, người mặc dạ phục màu trắng sữa, tựa vào trên cây cột trong góc, nhìn có vẻ khá mệt đèn trần phía trên chiếu xuống, phủ lên người cô, càng làm nổi bật lên khí chất thoát ngừng có ánh mắt bay tới từ bốn phía xung quanh, mà ánh mắt của cô thủy chung dừng lại trên người đàn ông cao lớn đứng ở trung tâm bữa tiệc sơ mi trắng quần đen được thiết kế thủ công của Italia, bao bọc lấy cơ thể cao lớn của người đàn ông, cổ áo sơ mi hơi rộng mở, ống tay áo sắn lên đến tận khuỷu tay, để lộ chiếc đồng hồ đeo tay tinh tế không biết của thương hiệu nào trên cổ phương đứng yên ở đó, cũng tản mát khí chất trầm ổn và lạnh lùng do được thời gian và kinh nghiệm mài đàn ông như vậy, lần đầu tiên nhìn thấy, đều không thể tránh khỏi khiến người nảy sinh cảm giác sợ hãi và khiếp nhiên, Kiều Mạn cũng không ngoại khẽ nhấp ly rượu chát trong tay, Kiều Mạn chăm chú nhìn mà có vô số lời muốn nói, rồi đi về phía người đàn ông.“Kỷ tiên sinh, tôi có thể nói chuyện riêng với anh được không?”Giọng nhữ mềm mại dễ nghe bỗng vang lên từ phía sau, người đàn ông nghiêng đầu nhìn sang, trước mắt xuất hiện khuôn mặt trắng nõn xinh đẹp, anh nhìn thấy cô cong môi, đang cười tủm tỉm nhìn mình.“Lão Kỷ, dạo này anh chơi quá đấy, đến cả Kiều Mạn cũng bị anh thu vào dưới quyền?”Tiếng trêu ghẹo vang lên xung quanh, làm người đàn ông cau mày là một loại phòng bị theo bản năng, bây giờ cô thiếu một núi dựa có sức nặng, chống lại phòng nhì của cha mình, Lâm thành này ai ai cũng hết mọi người đều thích cách ngạn quan hỏa* nhìn tranh đấu trong gia tộc chẳng ai cuốn mình vào đó cả.*Cách Ngạn Quan Hỏa Đứng bên này sông xem lửa cháy. Trong quân sư, phe mình chậm rãi, không tham gia hỗn chiến, nhằm làm các bên tham chiến mệt mỏi tranh đấu lẫn nhau. Rồi tấn công tổng thể với toàn sức mạnh và dẫm nát tất cảNgười khôn khéo như Kỷ Vân Thâm, càng không hành động thiếu suy nhấp một ngụm rượu chát, nhìn về phía Kiều Mạn “Có gì không?”Kiều Mạn vuốt ve bờ môi của mình, bỏ sợi tóc vô hình bị bám vào, ánh sáng trong mắt mơ hồ tan vỡ, giống mưa xuân bay bay ngoài cửa sổ, lặng lẽ nhưng lại dần thấm vào lòng người.“Chuyện giữa tôi và anh, khó có thể mở miệng ở trước mặt nhiều người thế này.”Cô tinh nghịch nháy mắt với anh, nở nụ cười quyến rũ “Kỷ tiên sinh, năm phút mà thôi, anh sẽ không keo kiệt với tôi như vậy chứ?”Lời trong lời ngoài, tràn đầy tín hiệu làm người hiểu Lâm thành này, nếu bàn về gia thế hiển hách, không ai có thể sánh được với Kỷ tên Kỷ Vân Thâm này, đã trở thành hiện thân của tiền tài và quyền lợi, tự nhiên là nhân vật trung tâm trong các đề tài của giới truyền thông Lâm cử nhất động, đều được vạn người nhìn chằm chằm ngày càng có nhiều ánh mắt tò mò quét tới, tiếng lớn tiếng nhỏ bàn luận gần như che mất khung cảnh huyên náo của bữa tiệc linh mắt cuả hai người giao nhau, Kiều Mạn không thể nắm bắt được rõ cảm xúc chân thực trong đôi mắt đen như mực của Kỷ Vân Thâm, ánh mắt của anh bình tĩnh đến đáng sợ, chẳng có dấu vết nào của sự khó nhiều có phần vượt quá sự mong đợi của bảo, bây giờ người người đều tránh cô không ly rượu vang đang cầm trong tay cho nhân viên phục vụ đi ngang qua, Kỷ Vân Thâm đút hai tay vào túi quần, bước đến gần cô hơn, khí thế bức bách người.“Năm phút, cô chắc chắn có thể nói hết những gì mình muốn nói?”Ý tứ của anh rất rõ ràng, anh đồng ý cho cô năm phút, nhưng chỉ có thể là năm phút mà gật đầu, chóp mũi quanh quẩn hương rượu thuần mát lạnh trên người anh “Năm phút là đủ rồi, cám ơn Kỷ tiên sinh.”Có ngọn gió lướt qua bên cạnh, nhìn bóng lưng người đàn ông lướt nhanh qua người mình, có khoảng khắc Kiều Mạn chần chờ, đột nhiên không biết đến gần anh, là đúng hay nhưng... trên đời này có rất nhiều chuyện, biết rõ là vực sâu vạn trượng, thế nhưng vẫn phải nhảy cùng cô vẫn giống như mẹ, học được cách chấp nhận cuộc sống.

tiểu tình thơ của kỷ tiên sinh